Full Hot Chiến Thần Bất Bại - Tiêu Chính Văn - Khương Vy Nhan (2 Viewers)

Advertisement
Advertisement
  • Chương 1172: Tiêu diệt võ tông Hoa Quốc

Tốc độ của bóng đen đó rất nhanh, dù có là Tiêu Chính Văn cũng chỉ có thể miễn cưỡng đuổi theo!

Còn Long Thất đã bị bỏ lại rất xa.

Cảnh giới Thiên Vương ba sao?

Tiêu Chính Văn vừa đuổi vừa cảm thấy khó hiểu.

Rốt cuộc là ai mà lại muốn gây bất lợi cho Thiên Tử!

Hơn nữa, thân pháp của người này nhanh tới mức ngay cả Tiêu Chính Văn cũng cảm thấy tự xấu hổ vì thua kém!

Chỉ thấy bóng đen đó đi tới bên ngoài Thiên Tử Các, không chút do dự bật tường nhảy vào!

Tiêu Chính Văn cũng lập tức đuổi theo ngay sau.

Vào lúc bóng đen đó vừa mới xông vào Thiên Tử Các, sáu vị quốc lão đột nhiên xuất hiện chắn ngang trước Thiên Tử Các!

“Kẻ nào to gan như vậy! Tự tiện xông vào cấm cung, đáng tội gì đây?”

Trong nháy mắt, sáu người đã bao vây chặt lấy bóng đen đó, Tiêu Chính Văn cũng đồng thời đuổi tới nơi.

“Các vị quốc lão, tôi là Tần Vũ của Hắc Băng Đài!”

Bóng đen vừa nói vừa đó rút ra một miếng ngọc màu đen từ bên hông, giơ ra trước mặt sáu vị quốc lão.

Hắc Băng Đài ư?

Cơ quan tình báo cấp cao nhất tại Hoa Quốc thuộc quản lý của Thiên Tử Các!

“Gỡ mặt nạ của cậu xuống!”

Mấy vị quốc lão không dám sơ suất, lạnh lùng nói.

“Quốc lão, tôi là Tần Vũ thật mà, vừa mới trở về từ Âu Lục! Dù xảy ra chuyện lớn gì thì tôi cũng phải gặp Thiên Tử ngay lập tức!”

Tần Vũ sốt sắng nói.

“Đợi đó!”

Một quốc lão trong số đó quay người bước vào trong Thiên Tử Các.

Năm quốc lão còn lại vẫn bao vây lấy Tần Vũ như cũ, không hề có ý định buông lỏng.

Năm phút trôi qua, vị quốc lão đó mới nói với Tần Vũ: “Thiên Tử cho gặp, giao nộp vũ khí!”

Tần Vũ giơ hai tay lên nói với mấy quốc lão: “Trên người tôi vốn dĩ không mang theo vũ khí, không tin thì mấy người có thể lục soát!”

Dứt lời, Tần Vũ sải bước tiến vào trong Thiên Tử Các, bước được một nửa thì đột nhiên xoay đầu lại nói với Tiêu Chính Văn đang đứng sau lưng: “Vua Bắc Lương, nhiều năm không gặp, cậu tiến bộ không ít nhỉ, đã có thể đuổi kịp tôi rồi cơ đấy!”

“Nếu không có việc gấp gì, sao không cùng vào gặp Thiên Tử với tôi?”

Tiêu Chính Văn trầm ngâm một lát, gật đầu nói: “Được, anh Tần mời đi trước!”

Tần Vũ gật đầu với Tiêu Chính Văn, sau đó bước nhanh vào trong Thiên Tử Các.

Một quốc lão trong số đó đi tới trước mặt Tiêu Chính Văn, chắp tay nói: “Vua Bắc Lương, chúc mừng cậu được phục chức!”

Tiêu Chính Văn chỉ đáp lại bằng một nụ cười nhạt, sau đó sải bước tiến lên trên bậc thềm.

Nhiều năm về trước, Tần Vũ và Tiêu Chính Văn đã có cơ duyên gặp mặt một lần.

Thế nhưng khi đó Tiêu Chính Văn chỉ cảm thấy thực lực của Tần Vũ thâm sâu khó lường.

Còn bây giờ, anh đã vượt qua đối phương!

Vài năm ngắn ngủi, Tần Vũ thay đổi rất nhiều!

Nếu như anh ta không tháo mặt nạ xuống thì ngay cả Tiêu Chính Văn cũng suýt không nhận ra người bạn cũ từng quen biết này.

Lúc Tiêu Chính Văn trở lại Thiên Tử Các lần thứ hai, Tần Vũ đang nhỏ giọng bẩm báo với Thiên Tử điều gì đó.

Không khó để nhận ra mấy phần lo âu từ trong biểu cảm của hai người!

“Chủ soái Tiêu?”

Thiên Tử thấy Tiêu Chính Văn quay trở lại thì trong mắt lập tức loé lên tia sáng.

“Thiên Tử, anh Tần, xảy ra chuyện gì vậy?”

Tiêu Chính Văn sải bước tiến lên trước, bồn chồn hỏi.

“Ba nước Âu Lục điều động rất nhiều cao thủ chuẩn bị tiến vào Hoa Quốc, tiến hành tập kích tiêu diệt võ tông trong lãnh thổ Hoa Quốc chúng ta! Bọn chúng có ý làm lung lay chiến lực của Hoa Quốc!”

Tần Vũ nói, rồi đưa cho Tiêu Chính Văn một bản mật báo đã được ghi chép cẩn thận.

Hoá ra sau khi liên quân năm nước thất bại thảm hại, các nước đều đang trù tính một âm mưu lớn!

Tiêu Chính Văn cũng tốt, quân Phá Long cũng được, có điều đó chỉ là thực lực bề nổi của Hoa Quốc mà thôi!

Không có võ tông của Hoa Quốc, không có võ đạo của Hoa Quốc thì sẽ không xuất hiện một nhân vật giống như Tiêu Chính Văn!

Nếu đã như vậy, các nước lại có thêm dự tính mới!

Ngoài việc diệt trừ võ tông của Hoa Quốc thì còn có thể làm lung lay nền móng chiến lực của Hoa Quốc!

Chỉ dựa vào sự huấn luyện cứng nhắc bên trong quân đội thì không thể nào đào tạo ra được các cao thủ có thực lực trên ngưỡng long soái năm sao!

Cùng với sự trở về của những cao thủ bên ngoài lãnh thổ, trong quân đội các nước cũng có không ít cao thủ cấp Thiên Vương trấn giữ.

Chỉ cần xử lý sạch sẽ các cao thủ trong võ tông Hoa Quốc, lần tiếp theo khi tiến hành tiến công Hoa Quốc thì sẽ không còn bất cứ ai có thể ngăn cản được nữa!

“Tiêu diệt võ tông ư?”

Tiêu Chính Văn khẽ nhíu mày.

Thoạt nghe dường như cũng có đạo lý thật, thế nhưng nghĩ kỹ thì lại chưa chắc!

Võ tông Hoa Quốc chỉ là một tên gọi chung, mà các môn phái mọc lên như rừng trong võ đạo, đâu có chuyện chỉ dừng lại ở con số hàng trăm hay hàng nghìn?

Hơn nữa tiêu diệt một tông môn mà võ tông lại không biết hoặc khoanh tay đứng nhìn hay sao?

Mấy nước nhỏ ở Âu Lục mà cũng có thực lực lật đổ võ tông của cả Hoa Quốc ư?

Không thể nào!

Sau khi xem xong bản tình báo này, Tiêu Chính Văn nhíu mày nói: “Tôi cho rằng, có lẽ bọn chúng rất có tính đối đầu, hoặc là đối đầu với võ tông chỉ là thủ thuật che mắt của bọn chúng mà thôi!”

“Tiêu Chính Văn, chuyện này vô cùng chính xác, là tin tức do một nhân viên tình báo cấp cao mà bọn tôi cài cắm vào trong nội bộ của bọn chúng mạo hiểm tính mạng để truyền về! Sẽ không sai đâu!”

Tần Vũ vô cùng nghiêm túc nói.

Đây là chuyện lớn có liên quan đến nền móng quốc gia, Tần Vũ sao có thể nói linh tinh được chứ?

“Không, tin tình báo không sai, ý của tôi là, nước nào của Âu Lục có thực lực lớn tới thế, dám ra tay với cả tông môn võ đạo của Hoa Quốc chúng ta?”

“Từ xưa tới nay, Hoa Quốc luôn có tinh thần thượng võ, môn phái nhiều vô kể, e rằng cũng chẳng dưới con số một, hai nghìn, đừng nói là mấy nước nhỏ bé ở Âu Lục, dù có là Mễ Quốc thì cũng không dám mơ mộng hão huyền như thế!”

“Hơn nữa, Võ Thần Tông từng đánh bại bao nhiêu cao thủ của Âu Lục, lẽ nào bọn chúng đã quên mất bài học khi trước rồi sao?”

Tiêu Chính Văn đáp lời.

Biểu cảm của Tần Vũ vô cùng nghiêm trọng, lắc đầu nói: “Mặc dù nói là như vậy, thế nhưng cũng không thể không phòng bị, hơn nữa những người này đã cải trang thành đủ loại thân phận, lén lút lẻn vào Hoa Quốc rồi!”

“Anh Tần, tôi nghiêng về trường hợp đối phương đang giương đông kích tây nhiều hơn, loại trừ một tông môn võ đạo không hề dễ dàng, thế nhưng nhắm vào một người thì lại không khó! Ví dụ như Từ Kiêu Long!”

Tiêu Chính Văn vừa dứt lời, Tần Vũ và Thiên Tử đồng loạt tỏ ra kinh ngạc.

Quả thực có khả năng này!

Cử cao thủ diệt trừ chủ soái chiến khu, sau đó lại đột nhiên gây rối thì nhanh gọn hơn nhiều so với việc ra tay với cả võ tông!

“Lập tức thông báo cho chủ soái của các chiến khu lớn tăng cường phòng bị!”

Thiên Tử không chút do dự nói với viên sĩ quan đang đứng bên cạnh mình.

“Rõ!”

“Nếu thật sự đúng như lời cậu nói, Tiêu Chính Văn, người thật sự cần phải cẩn thận trái lại chính là cậu đấy!”

Tần Vũ xoay đầu nhìn về phía Tiêu Chính Văn!

Cả Hoa Quốc này, người thật sự có thể dựa vào năng lực của bản thân để trấn áp các nước chỉ có mình Tiêu Chính Văn mà thôi.

Theo cách nói của Tiêu Chính Văn, mục tiêu hàng đầu của các nước chắc chắn là lấy đầu Tiêu Chính Văn!

“Chỉ cần bọn chúng có gan tới thì tôi giơ cả hai tay ra hoan nghênh!”

Tiêu Chính Văn khẽ cười.

Nếu thật sự giống như lời Tần Vũ nói, Tiêu Chính Văn ngược lại không ngại biến Giang Trung trở thành mồ chôn của đám cao thủ Âu Lục kia!

“Được! Có khí thế, tới lúc đó, Hắc Băng Đài nhất định sẽ giúp cậu một tay!”

Tần Vũ vô cùng tán thưởng nói.

Lúc này, ở một diễn biến khác.

Bên trong phòng làm việc của tập đoàn Vy Nhan ở Giang Trung, Lãnh Kế Hồng và Khương Vy Nhan đang bàn luận làm sao để ứng phó với La Hải Bằng.

Chỉ trong một ngày, Khương Vy Nhan đã nhận được sáu bức thư từ phía luật sư, hơn nữa lời lẽ cũng vô cùng gay gắt.

“Thời gian ba ngày, chúng ta căn bản không thể kiếm nổi hai mươi tỷ! Bọn họ… bọn họ làm thế này chẳng phải là…”

Khương Vy Nhan nắm một bức thư của luật sư trong lòng bàn tay rồi siết tay thật chặt.

“Sếp Khương, tôi đã liên hệ với cậu Tiêu rồi, trong vòng hai ngày, cậu Tiêu sẽ đích thân xử lý chuyện này, cô không cần phải lo lắng nữa đâu!”

Lãnh Kế Hồng đứng bên cạnh khuyên giải.

“Không lo lắng ư? Là hai mươi tỷ đấy!”

Tiêu Chính Văn là vua Bắc Lương không phải là giả, thế nhưng bản thân anh cũng chẳng có bao nhiêu tài sản!

Ít nhất Khương Vy Nhan không cho rằng Tiêu Chính Văn có thể gom góp được nhiều tiền như vậy chỉ trong khoảng thời gian ngắn!

Đúng lúc này, chuông điện thoại của Khương Vy Nhan vang lên.

“Lý Quốc Hào?”

Cầm lấy điện thoại, nhìn thấy cái tên hiển thị trên màn hình.

Khương Vy Nhan khẽ nhíu mày, do dự một lát rồi vẫn quyết định nghe máy.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom