• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Chiến Thần Bất Bại - Tiêu Chính Văn - Khương Vy Nhan (4 Viewers)

Advertisement
Advertisement
  • Chương 1165: Các Lão khí phách, dám hy sinh vì nước

Từ lúc Tần Vương thất bại trong việc tranh ngôi vị với Thiên Tử cũ cho tới nay thì vẫn luôn ở ẩn!

Thế nhưng năm đó ở Hoa Quốc, uy danh của Tần Vương tại Long Kinh cũng rất cao, chỉ đứng sau Thiên Tử cũ.

Rất nhiều quan chức đang có mặt ở đây đều từng là cấp dưới của Tần Vương!

Người có thanh danh giống như cây cao có bóng, quan chức đang có mặt cùng đồng thanh chắp tay nói: “Chào Tần Vương!”

Trong lòng Thiên Tử cũng không khỏi thảng thốt khi nhìn thấy Tần Vương.

Nếu là người ngoài có ý đồ mưu đoạt ngôi vị hoặc là Võ Thí Thiên thì Thiên Tử còn có sức chiến đấu một trận.

Dựa vào thập lão chiến bộ và các trưởng lão tông miếu, chắc chắn có thể đánh thắng quân địch!

Thế nhưng người này lại là Tần Vương!

Không chỉ quan chức không tiện nhúng tay vào, mà ngay cả trưởng lão tông miếu và thập lão chiến bộ cũng không có cách nào can dự!

Trong lúc kinh ngạc, Thiên Tử chậm rãi đứng dậy, quan sát Tần Vương rồi nói: “Hoá ra là ông!”

Tần Vương cười khẩy, liếc mắt nhìn Thiên Tử, bình thản nói: “Tại sao không thể là tôi? Cậu có thể ngồi lên vị trí ngày hôm nay cũng cần phải cảm ơn tôi đấy!”

“Nếu không có tôi giúp đỡ, cậu cho rằng với tài trí của mình mà có thể loại bỏ hết vô số đối thủ để ngồi lên vị trí cao nhất đó sao?”

Tần Vương vô cùng kiêu ngạo chắp tay sau lưng.

Ông Lạc cung kính đứng sau lưng Tần Vương.

“Không sai, từ nhiều năm về trước, tôi đã đến bên cạnh cậu và Tần Vương vẫn luôn đứng trong bóng tối âm thầm tương trợ!”

Nghe thấy lời này, Thiên Tử như bừng tỉnh ngộ.

Chả trách những mưu kế mà ông Lạc đưa ra cho mình, mỗi một chiêu đều có thể nhắm trúng vào chỗ hiểm!

Ban đầu Thiên Tử còn hoài nghi tại sao ông Lạc lại biết rõ từng chân tơ kẽ tóc những chuyện trong hoàng thất như vậy.

Lúc này, tất cả những mơ hồ cuối cùng cũng sáng tỏ!

“Cho cậu ngồi lên vị trí đó chẳng qua cũng là tạm thời thôi, hôm nay tôi sẽ lấy lại vị trí Thiên Tử vốn dĩ nên thuộc về mình!”

Tần Vương vừa nói vừa chậm rãi bước lên trên bậc thềm, khoảng cách tới vị trí của Thiên Tử càng lúc càng gần.

“Đứng lại!”

Hai sĩ quan tiến lên trước muốn ngăn Tần Vương lại.

Tần Vương lạnh lùng hừ một tiếng, khẽ phất tay áo, một luồng sức mạnh toát ra thổi bay hai sĩ quan này ngã xuống đất.

Thiên Tử không khỏi nhíu mày, Tần Vương đã đạt tới cảnh giới Thiên Vương!

Hơn nữa nhìn khí thế của cụ ta tuyệt đối không chỉ là Thiên Vương một sao!

“Ông… ông đã đạt đến cảnh giới Thiên Vương rồi sao?”

Trong lòng Thiên Tử lập tức chùng xuống.

“Ha ha!”

Tần Vương ngửa mặt cười lớn, nói: “Tổ Long sống lại giúp tôi đạt đến đỉnh cao! Lúc này tôi đã là Thiên Vương thiên cấp bốn sao rồi! Ranh con, muốn đấu vài chiêu với tôi không?”

Cụ ta vừa dứt lời, các quan chức trong điện đều hết sức kinh ngạc.

Cùng lúc này, bốn bóng người cùng đồng loạt xuất hiện trước cửa Thiên Tử Các.

Bốn ông lão đều là cường giả cảnh giới Thiên Vương bốn sao!

Thu Vạn Hành, Lý Quốc Song, Triệu Kính Hải, Lưu Việt Long!

Bốn cao thủ ở cảnh giới Thiên Vương nổi tiếng ba mươi năm trước cùng xuất hiện trên đại điện càng khiến mọi người thêm kinh sợ!

“Ủng hộ Tần Vương thì là người một nhà, nếu không sẽ giết không tha!”

Bốn người đồng thanh hô lên, giọng nói vang khắp đại điện.

Toàn bộ quan chức đều cúi thấp đầu, đồng loạt đối diện với Tần Vương, đang định quỳ xuống.

Một tiếng gầm lớn đột nhiên cắt ngang mọi người.

“Vô liêm sỉ!”

Nghe thấy giọng nói phẫn nộ này, mọi người đồng loạt nhìn ra bên ngoài điện!

Chỉ thấy Tần Hán Quốc và Giang Vạn Long lần lượt đứng bên ngoài.

Trước đây, cháu trai của hai người bọn họ bị đưa đến Thiên Tử Các, Thiên Tử không muốn để ông cháu bọn họ chia xa nên mới âm thầm phái người đón luôn Giang Vạn Long và Tần Hán Quốc tới Thiên Tử Các!

Sáng sớm ngày hôm nay, không khí của Thiên Tử Các vô cùng khác lạ, từng nhóm cảnh vệ quân đột nhiên tiến vào Thiên Tử Các, Long Thất đã dự cảm được sắp có chuyện lớn gì xảy ra.

Vậy nên anh ta đã cải trang thành cảnh vệ quân bình thường lẻn vào trong Thiên Tử Các, đặc biệt dặn dò Giang Vạn Long và Tần Hán Quốc tuyệt đối đừng đi lung tung, hôm nay sẽ có chuyện lớn xảy ra!

Thế nhưng Giang Vạn Long và Tần Hán Quốc đâu chịu nghe lời Long Thất.

Vừa nãy, hai người bọn họ mới thăm dò được tin Tần Vương đang bức vua thoái vị ngay tại đại điện!

Lúc này hai người họ mới đứng dậy đi tới bên ngoài đại điện Thiên Tử Các, mắng chửi Tần Vương vô liêm sỉ!

“Giang Vạn Long, Tần Hán Vương, hai người nên biết trân trọng tính mạng của mình đi!”

Tần Vương nhìn Giang Vạn Long và Tần Hán Quốc, lạnh lùng nói.

Việc hai người bọn họ từng là trưởng lão không hề sai, thế nhưng lúc này, bọn họ vừa không làm quan vừa không có quyền, dù gì đây cũng là tình thế không có cách nào thay đổi được nữa.

“Tần Vương, tiên vương đối xử với ông không tệ, rõ ràng biết ông phản bội Long Kinh cũng chưa từng truy cứu. Sao ông có thể mặt dày vô liêm sỉ phát động tạo phản, mưu đồ cướp đoạt ngôi vị như thế!”

Giang Vạn Long phẫn nộ chỉ vào Tần Vương mà gầm lên:

“Các vị, mặc dù Thiên Tử vừa mới lên ngôi, nhưng các vị đều là quan thần của Thiên Tử, lẽ nào mấy người không trung thành chút nào hay sao?”

Tần Hán Quốc nói với đám quan chức.

Thế nhưng mọi người chỉ biết cúi đầu trầm mặc.

Quả thật bọn họ không hề muốn chống đối, nhưng bốn cao thủ ở cảnh giới Thiên Vương thiên cấp đang ở kia, bảo bọn họ lấy cái gì ra để chống đỡ đây?”

“Giang Vạn Long, Tần Hán Quốc, tôi là người có đức tính tốt đẹp, chỉ cần hai người quỳ xuống trước mặt tôi, cao giọng hô lên một câu Thiên Tử thì tôi sẽ tha cho hai người một con đường sống, nếu không…”

Tần Vương khẽ híp mắt nói: “Không chỉ có hai người phải chết, ngay cả đứa cháu bị đưa vào Thiên Tử Các cùng với mấy người cũng phải chết thảm ở nơi này!”

Giang Vạn Long và Tần Hán Quốc nghe vậy thì phá lên cười, nói: “Chúng tôi phò tá tiên vương cả đời, gia sản mất trắng, hiện chẳng còn lại gì trong tay, nếu như nói thật sự muốn hai người chúng tôi hi sinh không tiếc máu xương, hai người bọn tôi tuyệt đối không nhíu mày chần chừ dù chỉ một chút!”

“Tần Vương, muốn ăn thịt thì phải há miệng ra, muốn uống máu thì cầm dao tới đây mà chém này!”

Tần Hán Quốc vỗ ngực, không mảy may sợ hãi.

Tần Vương trợn tròn hai mắt, nhìn hai người bọn họ bằng ánh mắt sắc lạnh.

Mặc dù bọn họ không có quyền, nhưng lại đại diện cho quan chức lão làng của đám đông và không hổ thẹn với cháu mình!

“Người đâu!”

Tần Vương gầm lên một tiếng ra ngoài cửa.

Bốn cảnh vệ quân bước nhanh vào bên trong đại điện.

“Kéo hai lão già ngu dốt này lên đại điện cho tôi! Đánh gãy hai chân của bọn họ trước, xem bọn họ có còn cứng miệng được nữa hay không?”

“Rõ!”

Mấy cảnh vệ quân lập tức xông vào dẫn Giang Vạn Long và Tần Hán Quốc lên đại điện.

“Chờ đã!”

Thiên Tử đột nhiên xua tay nói: “Tần Vương, nếu như ông đã muốn vị trí Thiên Tử, với cục diện như hiện giờ, tôi e rằng cũng không còn lựa chọn nào khác, nhưng xin Tần Vương đừng làm trung thần của Hoa Quốc bị thương, nếu không sẽ khiến cho các quan chức khác đau lòng!”

“Ha ha!”

Tần Vương ngửa mặt cười lớn: “Thế các lão Âu Dương thì sao? Ông ta đáng chết à? Tiêu Chính Văn nữa? Không phải cũng bị cậu đuổi đi rồi ư?”

“Bây giờ mới thấy hối hận thì cũng đã muộn rồi!”

Sau đó, Tần Vương lại chỉ tay vào Tần Hán Quốc và Giang Vạn Long, nói: “Đáng tiếc là tới tận bây giờ hai lão già ngu dốt này vẫn bị cậu và Tiêu Chính Văn che mắt, mấy người hát bè cho nhau quả thực cứ y như thật!”

“Đáng tiếc là chỉ có thể lừa dối lũ dốt nát này chứ làm sao qua mắt được tôi!”

Nghe thấy lời này, Tần Hán Quốc và Giang Vạn Long cũng vô cùng kinh ngạc.

Những chuyện bên trong, Long Thất đã nói lại đại khái với hai người họ từ lâu.

Chỉ là Long Thất cũng chỉ dựa vào phỏng đoán của mình, không hề nói chi tiết.

Tuy nhiên Giang Vạn Long và Tần Hán Quốc đã không còn quan tâm tới những thứ này nữa!

Lúc này, bọn họ chỉ muốn bảo vệ cho Thiên Tử, chỉ muốn dựa vào nhiệt huyết của mình để đấu một trận sống còn!
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom