• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Chiến Thần Bất Bại - Tiêu Chính Văn - Khương Vy Nhan (2 Viewers)

Advertisement
Advertisement
  • Chương 1123: Tiêu Chính Văn và Viên Hỗn Thiên

“Có nhân vật lớn đến Giang Trung sao?”

Sau khi lên xe, Tiêu Chính Văn dựa vào ghế tựa, khẽ nhắm mắt, điềm nhiên hỏi.

“Vâng...”

Lãnh Kế Hồng trầm mặc giây lát, khuôn mặt lộ ra vẻ lúng túng, nói: “Có thể xem là nhân vật lớn, mà cũng không hẳn là như vậy! Cụ tổ nhà họ Thiên - Viên Hỗn Thiên đã đích thân đến Giang Trung rồi!”

“Hơn nữa còn nói rằng, ai ủng hộ nhà họ Viên thì hãy đến sân bay đón tiếp, nếu không sẽ trở thành kẻ thù của nhà họ Viên! Vì thế... giới kinh doanh Giang Trung hầu hết đều đi đón tiếp Viên Hỗn Thiên!”

Tiêu Chính Văn khẽ gật đầu, nét mặt không chút thay đổi, quay đầu nhìn Lãnh Kế Hồng nói: “Vậy sao ông không đi?”

Khuôn mặt Lãnh Kế Hồng hơi cứng đờ, nuốt nước bọt nói: “Ừ... Tôi cho rằng, bất kể làm chuyện gì cũng phải trung thành từ đầu tới cuối!”

Nghe thấy vậy, Tiêu Chính Văn ngẩng mặt lên cười lớn, Lãnh Kế Hồng này đúng là người giỏi nịnh nọt.

“Sếp Tiêu, tôi đã chuẩn bị một bàn ăn ở Vọng Tinh Lâu của Giang Trung, có cần cử người đi đón sếp Khương tới hay không?”

Lãnh Kế Hồng dò hỏi.

“Không cần đâu, quay về công ty trước đã!”

Tiêu Chính Văn xua tay nói.

Lãnh Kế Hồng do dự một lúc, nói: “Sếp Tiêu, theo tôi thấy, hôm nay không tiện đến công ty, bây giờ cũng trùng hợp là thời điểm cụ tổ nhà họ Viên đến Giang Trung!”

“Hơn nữa, khách sạn mà ông ta chọn lại nằm đối diện tập đoàn Vy Nhan, nếu như...”

“Không có nếu như!”

Tiêu Chính Văn ngắt lời.

Lãnh Kế Hồng quan sát Tiêu Chính Văn vài lần, khẽ quay đầu về phía tài xế, tỏ ý hãy quay về công ty theo ý của Tiêu Chính Văn!

Lúc này, dưới tập đoàn Vy Nhan đã chật kín các dòng xe sang trọng.

Đội xe của nhà họ Lãnh rất khó di chuyển.

Ở cửa có mấy trăm người đàn ông trung niên mặc vest, đeo cà vạt, ai nấy đều háo hức trông ngóng, có vẻ như đang chờ đợi người nào đó.

Tiêu Chính Văn thấy xe không di chuyển lên trước được nữa, chỉ đành mở cửa xe, đi về phía tập đoàn Vy Nhan.

Lãnh Kế Hồng cũng vội vàng xuống xe, giúp Tiêu Chính Văn cầm ô.

Chưa đi ra được mấy bước, một người đàn ông trung niên dẫn theo bốn năm bảo vệ, vừa đúng lúc đi qua Tiêu Chính Văn và Lãnh Kế Hồng.

“Ôi! Tiêu Chính Văn! Cuối cùng Tiêu Chính Văn cũng lộ diện rồi!”

Người đàn ông trung niên chỉ vào Tiêu Chính Văn và Lãnh Kế Hồng rồi hét lớn.

Vẻ mặt ông ta cứ như hưng phấn khi phát hiện được kho báu nào đó, ông ta lập tức dẫn theo mấy bảo vệ ngăn trước mặt mấy người Tiêu Chính Văn.

“Giang Chí Trung! Ông muốn làm gì? Tránh ra!”

Lãnh Hàn Băng tiến lên trước một bước, tức giận chỉ vào mặt Giang Chí Trung hét lớn.

Từ trước đến nay địa vị của tập đoàn Giang Thị vẫn luôn thấp hơn tập đoàn Lãnh Thị, làm gì cũng phải ngước lên nhìn tập đoàn Lãnh Thị.

Hôm nay bọn họ lại dám chặn đường Lãnh Kế Hồng, đúng là không biết lớn nhỏ.

Cho dù nhà họ Lãnh thật sự sa sút vì đã ủng hộ Tiêu Chính Văn thì cũng không đến lượt tên hề này đứng ra giẫm đạp.

“Ôi trời, tính khí của cậu chủ Lãnh cũng ghê gớm quá nhỉ! Hừ, nhà họ Lãnh các cậu không những cả gan không cử người đến đón ông cụ Viên, lại còn dám công khai đi cùng Tiêu Chính Văn gần như vậy, có phải muốn chết không hả?”

Giang Chí Trung nở nụ cười xấu xa của một kẻ hèn hạ giảo hoạt.

Ông ta vừa dứt lời, mấy ông lớn trong giới kinh doanh đang đứng đối diện lần lượt nhìn sang bên đường.

Trong đó có một người đàn ông trung niên hơn bốn mươi tuổi, dẫn theo một người đàn ông trung niên mặc bộ đồ đại cán băng qua đường.

“Giang Chí Trung, ông là cái thá gì! Chuyện nhà họ Lãnh chúng tôi không đến lượt ông lắm lời! Lập tức cút ngay cho tôi, nếu không ông đây sẽ không khách sáo đâu!”

Lãnh Hàn Băng giận đến mức mặt mày trắng bệch, nghiến răng nghiến lợi nói.

“Cậu chủ Lãnh bớt giận, nhà họ Lãnh các cậu thật sự muốn đối đầu với cả giới kinh doanh Giang Trung sao?”

Người đàn ông trung niên hơn bốn mươi tuổi kia nói với giọng trầm thấp.

Ông ta là Hàn Chấn Húc, người quản lý nhà họ Hàn ở Giang Trung!

Địa vị cũng không hề kém cạnh so với nhà họ Lãnh!

Vì thế, sự tự tin cũng vượt xa hơn so với Giang Chí Trung.

Người đàn ông mặc bộ đồ đại cán bên cạnh ông ta đi lên trước một bước, vừa khéo đứng bên cạnh Giang Chí Trung, ánh mắt lạnh lùng nhìn Lãnh Hàn Băng.

“Hàn Băng, lui xuống!”

Lãnh Kế Hồng cầm ô, điềm nhiên nói.

“Chú ba! Ông ta...”

Lãnh Hàn Băng chưa nói hết, đã thấy ánh mắt của Lãnh Kế Hồng bỗng trở nên lạnh lùng, chỉ đành nuốt xuống những lời định nói, vẻ mặt không cam tâm bước lui ra sau.

“Làm người hay làm việc gì cũng phải biết quy tắc!”

Lãnh Kế Hồng quay đầu trừng mắt với Lãnh Hàn Băng.

Trong nhóm người này, người làm chủ thực sự là Tiêu Chính Văn!

Tiêu Chính Văn còn chưa lên tiếng, cháu bước lên nói nhảm gì chứ?

Lãnh Kế Hồng thực sự vô cùng bất mãn với hành động của Lãnh Hàn Băng.

Nhìn thấy Lãnh Hàn Băng lùi ra sau, Tiêu Chính Văn điềm nhiên ngẩng đầu nói: “Tránh ra!”

Giọng nói của Tiêu Chính Văn không lớn nhưng cực kỳ uy nghiêm!

Giang Chí Trung và gã đàn ông trung niên đồng thời lui về sau một bước.

“Cậu là Tiêu Chính Văn à?”

Người đàn ông mặc áo đại cán quan sát Tiêu Chính Văn với ánh mắt không mấy thiện cảm.

Tiêu Chính Văn không hề đáp lời, mà chắp tay sau lưng, đi lướt qua người ông ta.

Khoảnh khắc Tiêu Chính Văn đi lướt qua, sắc mặt gã đàn ông đó đột nhiên thay đổi, cả người không ngừng run rẩy.

Vậy mà ông ta lại bị Tiêu Chính Văn xem thường!

Coi ông ta là không khí thật sao?

Tiếng nghiến răng ken két không ngừng vang lên bên tai!

Thậm chí đám người nhà họ Lãnh cũng không thèm nhìn ông ta lấy một cái, cả đoàn hai ba mươi người cứ như vậy mà bước về phía trước.

“Tiêu Chính Văn! Cậu...”

Chờ đến khi gã đàn ông đó có đủ dũng khí, quay người lại nhìn Tiêu Chính Văn thì anh đã đi vào trong tòa nhà làm việc của tập đoàn Vy Nhan từ lâu.

Chỉ còn lại một mình ông ta đứng trong mưa.

“Hừ, Quách Diễn, bỏ qua đi, lát nữa ông Viễn tới rồi, tháng ngày tốt đẹp của Tiêu Chính Văn cũng không còn mấy nữa đâu!”

Người đàn ông trung niên vẫy tay với người đàn ông mặc bộ đồ đại cán.

Người đàn ông mặc bộ đồ đại cán siết chặt nắm đấm, ông ta vừa xuống núi chưa được ba tháng đã nghe nói Tiêu Chính Văn ngang ngược hống hách ở Giang Trung đến mức nào, vì thế mới cố ý đến đây gặp Tiêu Chính Văn.

Ông cụ Viên gì chứ, Quách Diễn hoàn toàn không để ý tới.

Ông ta muốn đích thân xử lý Tiêu Chính Văn, đây là cơ hội để nổi danh nhanh nhất sau khi ông ta xuống núi.

Nhưng vừa xuất hiện đã bị người ta coi thường như vậy.

Ngay cả đám người nhà họ Lãnh cũng coi ông ta là không khí, đúng là đang sỉ nhục ông ta!

“Sếp Lục, nếu ông cụ Viên tới thì ông vào trong trước đi, tôi ở đây chờ Tiêu Chính Văn!”

Quách Diễn trợn tròn hai mắt, nhìn chằm chằm về phía cửa lớn của tập đoàn Vy Nhan, không cam tâm nói.

Đúng lúc này, ở phía xa, lại có một đoàn xe sang trọng lái về phía này.

Giang Chí Trung vừa nhìn đã nhận ra đó là xe của Viên Hỗn Thiên, ông ta sốt sắng đi về phía đó.

“Ông Viên... ông Viên!”

Giang Chí Trung vừa hét lên hai tiếng đã bị một đệ tử của nhà họ Viên đẩy ra xa.

Những nhân vật đứng đầu trong ngành y dược ở Giang Trung đều phải đứng từ xa, cung kính với Viên Hỗn Thiên.

Một tên hề vô danh tiểu tốt như Giang Chí Trung lấy tư cách gì mà lại gần chứ?

“Ông Viên!”

Đám đông đang chờ ở cửa lập tức lao về phía Viên Hỗn Thiên, cúi người chào hỏi.

Viên Hỗn Thiên thậm chí chẳng thèm liếc nhìn đám người đó lấy một cái, mà sải bước đi về phía cửa nhà hàng.

Cùng lúc Viên Hỗn Thiên đi xuống xe, mọi người đã phát hiện ra một cảnh tượng hiếm thấy, nước mưa hoàn toàn không rơi xuống người của Viên Hỗn Thiên, mưa to như vậy, thậm chí giày của cụ ta cũng không hề bị ướt.

“Ôi, ông Viên đúng là thần tiên!”

Lúc này, trong đám người có người đã phát hiện ra, kinh ngạc lên tiếng.

So với Tiêu Chính Văn vẫn cần có người che ô, thì đúng là sự khác biệt một trời một vực!

Lúc này, cửa lớn của tập đoàn Vy Nhan phía đối diện mở ra, Tiêu Chính Văn và Khương Vy Nhan sánh vai cùng bước ra ngoài.

Phía sau, người nhà họ Lãnh cũng nối đuôi nhau đi theo.

“Tiêu Chính Văn!”

Giang Chí Trung hét lớn về phía tập đoàn Vy Nhan.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom