Full Hot Chiến Thần Bất Bại - Tiêu Chính Văn - Khương Vy Nhan (2 Viewers)

Advertisement
Advertisement
  • Chương 982-983

Chương 982: Tổ Long của Hoa Quốc thức tỉnh​

Cùng lúc đó, bên ngoài Long Kinh!

Cửa số sáu.

Một bóng người bao trùm hơi thở đáng sợ, bước đi giữa đất trời, mỗi bước chân đều như vượt qua chiều dài lịch sử núi sông, từng bước từng bước đi về phía Long Kinh!

Bóng người này vô cùng hư ảo, không chân thật.

Trên cổng thành, một người mặc bộ đồ thái cực quyền màu trắng, hai tay chắp sau lưng, trong đôi mắt mờ đục phát ra ánh sáng, nhìn chằm chằm vào bóng người cách xa vài dặm đang bước lại gần.


Người đó là Đại quốc lão của Hoa Quốc!

Lúc này, giữa hai đầu lông mày của cụ ấy mang theo sự lạnh lẽo đến bức người, trừng mắt nhìn vào bóng người có vẻ cô đơn trước mặt.

Mặc dù cách nhau cả vài kilomet nhưng cũng chỉ trong mấy giây ngắn ngủi, bóng người ấy đã xuất hiện ngay trước cổng thành, đứng bên dưới ngẩng đầu lên nhìn Đại quốc lão đang trên cổng thành!

Lão già đó mặc một chiếc áo dài màu xanh, phấp phới trong gió, khuôn mặt lạnh lùng.

Đại quốc lão đứng trên cổng thành, vẻ mặt trầm ngâm nhìn về phía đối phương.

Ngay lúc đó, khí thế trên người lão ta vô cùng kinh khủng, khiến cho Đại quốc lão nhíu chặt mày, thậm chí còn không dám nhìn thẳng vào mắt lão ta! Mặc dù đối phương chỉ một thân một mình nhưng ánh mắt giết người ấy lại như ánh mặt trời hừng hực muốn thiêu đốt tất cả!

Một cường giả Thiên Vương địa cấp ba sao!

Trên thế gian này cường giả có thể đạt tới cảnh giới Thiên Vương địa cấp ba sao trở lên đều là những quái vật, bọn họ là những kẻ tối thượng sống sót qua những năm tháng chiến tranh!

Sự tồn tại của bọn họ mới là quy tắc cơ bản khéo léo duy trì sự cân bằng của thế giới này.

Những người như vậy, thường sẽ không dễ ra tay!

Lúc này, ánh mắt Đại quốc lão nhìn chằm chằm vào lão ta, mở miệng lạnh lùng nói: "Dương Trùng Thiên, một trong bốn Ma tôn của điện Ma Vương! Không ngờ lại là ông!"

Vẻ mặt của Đại quốc lão vô cùng u ám, khó coi!

Cường giả Thiên Vương lần này, hầu hết lại đến từ điện Ma Vương!

Điện Ma Vương là một tổ chức vô cùng nguy hiểm và đáng sợ!

Bọn chúng có nhiều thành viên và các mối quan hệ sâu rộng ở khắp nơi trên thế giới.

Tám quỷ soái và bốn ma tôn của điện Ma Vương đều là cường giả Thiên Vương!

Mấy chục năm trước, ở thời đại của Nhị Đại Thiên Tử, khi Nhị Đại Thiên Tử đã già yếu, điện Ma Vương đã từng phát động một cuộc tập kích bất ngờ vào Hoa Quốc!

Lúc đó, điện Ma Vương là tổ chức có thực lực và thế lực mạnh nhất trên thế giới!

Tám quỷ soái và bốn ma tôn của điện Ma Vương gần như là cùng nhau đồng loạt hành động!

Nhị Đại Thiên Tử đã già yếu thân mang bệnh nặng, tự mình cầm quân, chỉ huy đại quân Hoa Quốc sáu trăm ngàn người tiêu diệt hai trăm ngàn người của điện Ma Vương tại biên giới của Hoa Quốc!

Cuối cùng đã hợp tác với bốn vị đại tướng của thời điểm đó đánh dẹp tám quỷ soái và bốn ma tôn!

Nhị Đại Thiên Tử đã liều mạng tới giọt máu cuối cùng, nhuốm Long Kiếm bằng máu của Thiên Tử, đắm mình trong Quốc Vận của Hoa Quốc, chặt đầu ba ma tôn và sáu quỷ soái, làm một ma tôn bị thương nặng!

Kể từ đó, điện Ma Vương cũng trở nên thấp bé trên toàn thế giới!

Cũng chính trận đánh ấy đã làm rạng danh Hoa Quốc!

Đọc truyện tại T@mli nh24 7.com nhé !
Còn Dương Trùng Thiên đứng trước mặt này chính là vị ma tôn khi ấy bị trọng thương dưới lưỡi kiếm của Nhị Đại Thiên Tử nhưng trốn thoát được!

Không ngờ đã mấy chục năm, qua thời đại của Tam Đại Thiên Tử và Tứ Đại Thiên Tử, mà lão già này vẫn còn sống!

Lão ta cũng nhướng mày nhìn Đại quốc lão trên cổng thành nói: "Nhóc con, không ngờ nhiều năm như vậy qua đi, cậu đã thăng cấp đến cảnh giới này rồi. Hoa Quốc quả nhiên là thần bí khiến người ta khao khát”.

Đại quốc lão nhíu mày, lạnh lùng hừ một tiếng: "Dương Trùng Thiên! Đây là cửa biên giới bên ngoài Long Kinh! Thiên Tử không triệu tập, người ngoài không được phép tự ý vượt qua cửa thành nửa bước để vào Long Kinh! Nhanh chóng rời đi, nếu không đừng trách tôi không khách khí với ông!"

"Ha ha ha!"

Dương Trùng Thiên bật cười, chắp hai tay ra sau, nhìn Đại quốc lão đứng trên cổng thành nói: "Nhóc con, năm đó, lúc ông đây và Nhị Đại Thiên Tử của Hoa Quốc đánh nhau, cậu chắc còn đang bú sữa? Vậy mà cũng dám ở đây lớn tiếng ngông cuồng với ông đây sao?"

Nói xong khí thế đáng sợ của Thiên Vương địa cấp ba sao trên người Thiên Trùng Dương bỗng nhiên bộc phát, quét sạch bán kính mấy chục dặm!

Uy lực đáng sợ này, đến cả người dân bên trong Long Kinh cũng đều cảm nhận được, tâm trạng vô cùng bất an!

Đại quốc lão đứng trên cổng thành, híp mắt lại, nhìn về phía Dương Trùng Thiên, lạnh lùng nói: "Dương Trùng Thiên! Tên quái vật này, dám làm xằng làm bậy trong lãnh địa Hoa Quốc!"

Ầm!

Bất ngờ, Đại quốc lão ra đòn về phía Dương Trùng Thiên!

Lực của chiêu này vô cùng kinh khủng!

Lực này, thậm chí còn nóng bỏng thiêu đốt hơn so với mặt trời!

Ma tôn Dương Trùng Thiên nhìn thấy Đại quốc lão đánh tới, đầu tiên là híp mắt lại rồi sau đó lạnh lùng cười nói: "Không tồi, không tồi! Lâu rồi chưa động tay động chân, hôm nay ông đây sẽ tiêu diệt luôn quốc lão của Hoa Quốc ngay tại bên ngoài cổng thành Long Kinh! Lấy máu của cậu tế cho ba vị ma tôn và sáu vị quỷ soái bị bỏ mạng năm đó!"

Ầm!

Vừa dứt lời, ma tôn Dương Trùng Thiên cũng ra một chiêu về phía Đại quốc lão!

Chiêu thức này mang theo sức mạnh cuồn cuộn đáng sợ!

Ầm một tiếng!

Sức mạnh ngút trời của hai người trong nháy mắt va vào nhau rồi lan tràn ra bốn phía xung quanh!

Trong bán kính mười kilomet, uy lực tạo ra một làn sóng mang sức mạnh hủy diệt kinh hoàng, tiếng nổ lan ra xung quanh!

Cát bụi mờ mịt, cây cối đổ rạp, mặt đất nứt ra!

Ngay cả những đám mây trên bầu trời cùng vì chiêu này mà tạo thành một vòng tròn màu xanh, ánh sáng xuyên qua!

Tất cả đám mây đều bị ép ra rìa của vòng tròn này!



Ánh sáng này bao trùm cả quảng trường tổ chức đại lễ, quấn quanh tất cả tướng sĩ Hoa Quốc!

Không chỉ có bọn họ, năm trăm ngàn quân đang chiến đấu nơi biên giới, người nào cũng tắm trong máu!

Mùi máu trên người bọn họ đang dần bốc hơi, trên người ai cũng đều phát ra ánh sáng vàng nhàn nhạt!
1629080175592.png

Chương 983: Giao đấu với Thiên Vương địa cấp ba sao
Cùng lúc đó, bên ngoài biên giới Long Kinh.

Đại quốc lão và Dương Trùng Thiên đứng đối diện nhau.

Dù hai người họ đều không ra tay nhưng khí thế và áp lực kinh khủng trên người bọn họ đều làm cho phạm vi mười mấy mét xung quanh đều bị chấn động.

Cả đất trời này đều bị bao phủ bởi hai luồng sức mạnh khủng khiếp này.

Dương Trùng Thiên đứng chắp tay, vẻ mặt lạnh băng, thần sắc dữ tợn nhìn chằm chằm Đại quốc lão, lạnh lùng cất lời: “Nhóc con mau tránh đường! Bằng không, ông già này sẽ khiến máu của cậu chảy dài, đầu lìa khỏi cổ! Khiến Hoa Quốc mất đi một cường giả Thiên vương vô thượng địa cấp ba sao!”

Nghe vậy, Đại quốc lão cũng nhếch miệng cười khinh thường, đáp: “Ha ha ha! Dương Trùng Thiên! Nơi này là Hoa Quốc, là Long Kinh! Ông quá ngông cuồng! Năm đó, Nhị Đại Thiên Tử chỉ có một mình mà có thể khiến điện Ma Vương của ông tổn thất nặng nề. Hôm nay, tôi cũng có thể khiến cho điện Ma Vương của ông một lần nữa trọng thương, giết chết lão già chết tiệt nhà ông!”

Chỉ một câu nói nhưng sát khí đã bắn ra bốn phía, càn quét hết mấy mét xung quanh.


Mặt Dương Trùng Thiên hơi đanh lại, khuôn mặt già nua của lão ta lóe lên vẻ dữ tợn kinh hoàng.

Ha ha ha!”

Lão ta ngửa mặt lên trời cười to rồi nói: “Giỏi thay một tên quốc lão Hoa Quốc, còn dám chém ông già này ư? Ông đây đã từng đánh nhau với Nhị Đại Thiên Tử của Hoa Quốc. Chỉ với một đứa nhóc như cậu mà cũng có thể chém được tôi sao? Tốt lắm! Ngược lại tôi cũng muốn nhìn xem thực lực của quốc lão Hoa Quốc mạnh đến mức nào!”

Dứt lời.

Dương Trùng Thiên bước lên một bước.

Một bước này khiến đất rung núi chuyển, bàn chân vừa chạm xuống thì mặt đất đã nứt ra rồi vỡ nát hơn mấy ngàn mét, tạo thành những vết xẻ dày đặc.

Thậm chí, đá vụn xung quanh cũng vì một bước này mà vụn vỡ, sau đó lại bị khí thế trên người Dương Trùng Thiên ảnh hưởng, lơ lửng lờ đờ trên mặt đất.

Thật đáng sợ!

Thực lực thật khủng khiếp!

Dùng thực lực của bản thân để gây ảnh hưởng lên quy tắc của vạn sự vạn vật!

Ngay sau đó, Dương Trùng Thiên dùng ngón tay thay kiếm, chỉ về phía Đại quốc lão, lạnh lùng thốt lên: “Chết!”

Giây phút ấy, giữa ngón tay Dương Trùng Thiên toát ra luồng sức mạnh kinh khủng.

Một luồng kiếm khí mạnh mẽ từ giữa những ngón tay Dương Trùng Thiên vọt ra, bắn trúng ngực của Đại quốc lão.

Đại quốc lão thấy vậy thì nhíu nhẹ đôi lông mày, tay giơ lên, giận dữ nói: “Phá!”

Luồng khí điên cuồng lao ra từ phía Đại quốc lão, phóng thẳng về phía Dương Trùng Thiên.

Một tiếng nổ vang lên.

Giữa không trung, kiếm khí chỉ tay của Dương Trùng Thiên bị Đại quốc lão dùng một chưởng phá hủy.

Tiếp sau đó, sức ép không khí nặng nề từ bốn phía cứ thế mà tuôn ra, tựa như tiếng thét gào của dã thú.

Nhưng Dương Trùng Thiên cũng không dừng tay. Lão ta giơ tay lên, liên tục tung ra mấy đợt kiếm khí chém về phía Đại quốc lão.

Những đợt kiếm khí này vô cùng sắc bén mang theo tiếng ầm vang xé toạc không gian, hóa thành đầu lâu màu trắng hết sức ghê tởm, gào thét chém xuống Đại quốc lão.

Đại quốc lão thấy vậy thì lạnh lùng hừ một tiếng, nhấc chân giẫm lên mặt đất, quát lên: “Đã như thế, hôm nay tôi sẽ thay mặt Nhị Đại Thiên Tử chém chết lão yêu quái là ông!”

Ngay trong lúc nói chuyện thì Đại quốc lão đã bay lên trời rồi đáp xuống cổng thành, đồng thời, cụ ấy giơ tay lên, giận dữ quát: “Kiếm! Tới!”

Ầm!

Một thanh kiếm dài màu trắng chói mắt hóa thành cầu vồng, từ phương xa lao vút tới rồi rơi vào trong tay Đại quốc lão.

Đồng thời, cụ ấy cũng quét ngang thanh kiếm, chém về phía Dương Trùng Thiên bên kia, giận dữ nói: “Quân Tử Kiếm dời núi lấp biển! Lão quái vật, chịu chết đi”.

Rầm!

Giây phút đó, một luồng kiếm khí màu trắng khổng lồ xuất hiện giữa đất trời, quét bay mấy đạo kiếm của Dương Trùng Thiên, rồi sau đó mãnh liệt bổ xuống chỗ lão ta.

Chân mày Dương Trùng Thiên nhíu lại, sắc mặt vô cùng u ám, vừa kinh ngạc lại vừa nghi ngờ nói: “Quân Tử Kiếm? Kiếm của Nhị Đại Thiên Tử? Sao cậu có thể cầm nổi nó?”

Đọc truyện tại T@mli nh24 7.com nhé !
Trừ Long Kiếm hộ quốc của Hoa Quốc ra thì Quân Tử Kiếm này chính là một trong bảy đại thánh kiếm!

Quân tử phải chở che khắp đất trời!

Cũng chỉ có tấm lòng quân tử mới có thể cầm nổi thanh Quân Tử Kiếm này!

Phàm là có dù chỉ một chút đức hạnh không xứng với danh nghĩa quân tử, nếu cứ gượng ép cầm lấy Quân Tử Kiếm, ắt sẽ bị phản phệ.

Mà giờ khắc này, Đại quốc lão thuần thục cầm Quân Tử Kiếm chém tới, kiếm khí đầy trời kia khiến Dương Trùng Thiên nhất thời như gặp kẻ địch mạnh.

Năm đó, chính thanh Quân Tử Kiếm này từng phối hợp với Long Kiếm khiến cho điện Ma Vương tổn thất nặng nề.

Thậm chí, Dương Trùng Thiên cũng từng bị Quân Tử Kiếm đánh trọng thương.

Bây giờ, ngay giây phút nhìn thấy Quân Tử Kiếm, nội tâm Dương Trùng Thiên hơi xao động, nhớ lại trận chiến thảm thiết và kinh khủng đã từng xảy ra.

Mà ngay trước mắt lão ta lúc này, Đại quốc lão như biến thành một người khác, hóa thành bóng người cao lớn khiến cho lão ta và cả điện Ma Vương vĩnh viễn không tài nào quên nổi.

Là bóng người một tay cầm Quân Tử Kiếm, tay kia cầm Long Kiếm, chỉ một người mà đối mặt với hai trăm ngàn người của điện Ma Vương, tám quỷ soái và bốn ma tôn.

Nhị Đại Thiên Tử!

Trong giây phút Dương Trùng Thiên hoảng hốt, một nhát kiếm của Đại quốc lão đã chém xuống người Dương Trùng Thiên.

Trong nháy mắt lão ta không kịp phản ứng, vẻ hoảng sợ trên mặt hóa thành sự tức giận uy nghiêm, giận dữ hét lên: “Không! Cậu không phải người đó! Cậu vĩnh viễn không thể là người đó! Ông đây muốn giết cậu! Giết sạch Long Kinh!”

Ngay sau đó, Dương Trùng Thiên giơ tay lên, luồng sức mạnh khủng khiếp của Thiên Vương địa cấp ba sao ồ ạt bộc phát, hơn nữa còn đạt đến cấp cao nhất!

Một tiếng nổ vang lên.

Lão ta dùng một chưởng đánh tan kiếm khí màu trắng đang chém tới.

Đại quốc lão bị đẩy lùi mấy bước, hai mắt tập trung nhìn chằm chằm Dương Trùng Thiên đang rơi vào trạng thái điên loạn.

Sát khí vô cùng nồng nặc trên người lão ta, giống hệt như Ma Vương.

“Hừ!”

Đại quốc lão lạnh lùng hừ một tiếng, quát lên: “Còn muốn giết sạch Long Kinh ư? Hôm nay, tôi sẽ giết ông trước!”

Dứt lời, Đại quốc lão lại giơ Quân Tử Kiếm lên, xông thẳng về phía Dương Trùng Thiên.

Một giây đó, giữa trời đất này, gió mây biến đổi.

Phạm vi mấy chục mét xung quanh đều tràn ngập luồng sức mạnh Thiên Vương địa cấp ba sao của hai người.

Luồng sức mạnh này ảnh hưởng đến toàn bộ Long Kinh.

Qua mấy lần, khóe miệng Đại quốc lão đã tràn ra máu tươi.

Cụ ấy lạnh lùng nhìn chằm chằm ma khí kinh khủng tản ra từ người Dương Trùng Thiên, nói: “Không hổ là ma tôn của điện Ma Vương! Trải qua đại chiến lần đó, thực lực quả nhiên khủng khiếp! Đáng tiếc, bên trong cơ thể ông có vết thương cũ do Nhị Đại Thiên Tử để lại, nếu không cũng sẽ không đánh nhau với tôi lâu như vậy.”

Dứt lời, Đại quốc lão xoay chuyển Quân Tử Kiếm rồi sau đó dùng tốc độ xoay cực nhanh bay vào giữa không trung.

Đại quốc lão đứng dưới Quân Tử Kiếm, ngón trỏ cứ bấm các đốt tay một cách kỳ quái, rồi gầm lên: “Vạn vật trong thiên hạ, theo lời vua lập thành luật pháp! Một kiếm này, có thể san bằng núi sông! Cũng một kiếm này, có thể trừ sạch những chuyện bất công trong thiên hạ!”



Sau đó, mỗi một luồng kiếm khí đập vào khiến vết nứt ấy càng lan rộng hơn.

Vẻ nghiêm trọng tràn đầy trong mắt Dương Trùng Thiên, đầu tóc bạc trắng cuồng loạn bay ngược chiều gió, chống cự lại lực đánh vào của những luồng kiếm khí này.

Cho đến khi luồng kiếm khí thứ tám đã vỡ tan thì tấm bình phong che chắn kia vẫn chưa nứt vỡ.

Dù đang cận kề bên bờ tan nát nhưng vẫn chưa nứt vỡ.

Dương Trùng Thiên cười lớn, rồi hét lên: “Cậu thua rồi! Cậu thua rồi!”
1629080112911.png
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom