• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Chiến Thần Bất Bại - Tiêu Chính Văn - Khương Vy Nhan (3 Viewers)

Advertisement
Advertisement
  • Chương 764

Chương 764: Ẩn tình nhà họ Tiêu


“Câm miệng! Sao tao lại có đứa con ngu xuẩn như mày chứ!”


Sếp Hạng nói, sau đó tát mạnh một cái vào mặt Hạng Anh Triết, khiến cho hắn choáng váng.


“Bố? Sao bố lại đánh con, con là con trai bố mà?”


Hạng Anh Triết vô cùng ấm ức.


“Tao không đánh mày thì đánh ai? Tao sắp bị mày làm cho tức chết rồi đây này!”


Sếp Hạng chỉ vào Tiêu Chính Văn nói: “Nhà họ Tiêu là ân nhân lớn của nhà họ Hạng chúng ta, cậu ấy là khách quý của nhà ta, mà mày lại dám để ý đến vợ cậu ấy!”


Nghe thấy vậy, tất cả mọi người đều sững sờ, Khương Vy Nhan nhìn Tiêu Chính Văn, Tiêu Chính Văn cũng lắc đầu, ý nói mình cũng không quen biết sếp Hạng này.



Sau đó sếp Hạng lại nói: “Lúc đầu chúng ta khởi nghiệp ở Giang Trung thất bại, nợ nần chồng chất, lại bệnh tật ốm đau, chính nhà họ Tiêu đã cho chúng ta vay tiền chữa bệnh!”


“Nếu không có nhà họ Tiêu, tao đã vào quan tài từ lâu rồi! Thằng bất hiếu này, còn không mau quỳ lạy ân nhân!”


Sự việc đảo ngược lại đến quá độ ngột, đừng nói là Hạng Anh Triết, ngay cả Khương Vy Nhan cũng không phản ứng kịp.


“Con… cái này… bố bảo con quỳ xuống xin lỗi á?”


Trong lòng Hạng Anh Triết vừa ấm ức vừa không phục.


Sếp Hạng lại giáng thêm một cái tát khác vào bên mặt còn lại của Hạng Anh Triết.


“Tao bảo mày quỳ xuống thì mày quỳ xuống, nói nhiều lời thế làm gì?”


“Mấy năm nay ngồi trên vị trí tổng giám đốc, bòn rút được bao nhiêu tiền, ức hiếp bao nhiêu người, mày đừng tưởng tao không biết!”


“Còn không nghe lời, có tin không, tao phế chức tổng giám đốc, cho mày đi quét dọn nhà vệ sinh đấy”.


Nghe thấy câu này, Hạng Anh Triết không dám nhiều lời nữa, lập tức quỳ phịch xuống xin lỗi Tiêu Chính Văn và Khương Vy Nhan.


Loại người này Tiêu Chính Văn gặp nhiều rồi, anh cũng lười tính toán với hắn, ngược lại lại muốn bàn chuyện chính với sếp Hạng.


“Hai người muốn thuê một tòa nhà sao? Vậy thì hay quá, nhà họ Hạng chúng tôi làm bất động sản, chúng tôi đang có một tòa nhà văn phòng trống”.


Sếp Hạng nhiệt tình đưa bọn họ đi xem văn phòng.


“Hai người muốn văn phòng bao nhiêu mét vuông?”


Sếp Hạng vừa hút một điếu thuốc vừa bật máy tính lên.


Cùng lúc đó, trợ lý của ông ta cũng đưa một điếu thuốc cho Tiêu Chính Văn, nhưng anh hất tay nói: “Vợ tôi không thích mùi thuốc lá, vì vậy tôi sẽ không hút”.


Khương Vy Nhan nói: “Tôi muốn một tòa nhà văn phòng rộng khoảng ba trăm mét vuông. Trước đây tôi khá thích tòa văn phòng số 118 của các ông”.


Khương Vy Nhan nói về tòa nhà mà mình thích cho sếp Hạng nghe.


Sếp Hạng nghe thấy số tòa nhà liền cau mày lại nói.


“Tòa văn phòng nhỏ như vậy làm sao đủ dùng?”


“Tới đây, tôi cho hai người xem cái này!”


Sau đó, sếp Hạng lấy tư liệu về tòa nhà 03 cho bọn họ xem.


“Hai người xem, muốn thuê thì phải thuê tòa nhà như thế này thì mới đủ dùng! Như vậy mới có thể làm nổi bật được thực lực của công ty hai người!”


“Tám trăm mét vuông trang trí bằng gỗ gụ sang trọng, có phòng bếp, có phòng họp, mỗi tầng có mười gian khác nhau!”


“Không chỉ có điều hòa mà còn có hệ thống sưởi, và thậm chí còn có nhà hàng ăn dành cho nhân viên, tòa nhà tao mười năm tầng này đảm bảo sẽ khiến những ứng viên sáng giá đến ứng tuyển cho công ty của cô!”


Khi sếp Hạng đang tự hào giới thiệu, ông cũng đưa tư liệu và những tấm ảnh cho bọn họ xem.


Nhìn qua ảnh, tòa nhà văn phòng này quả thực rất rộng rãi thoáng mát, cao mười năm tầng, trên tầng cao nhất còn có thể nhìn thấy toàn bộ đại học Giang Trung.


Hơn nữa, việc bài trí bàn ghế gỗ gụ còn khiến cho toàn bộ công trình văn phòng trở nên vô cùng sang trọng.


Mọi thứ đều rất đẹp, có thể dùng từ hoàn mỹ để miêu tả.


Tuy nhiên, ngay khi nhìn thấy mức giá trên đó, một trăm nghìn tệ một tháng, Khương Vy Nhan lập tức bác bỏ ý định.


Khương Vy Nhan ngại ngùng nói: “Tòa nhà này đúng là không có khuyết điểm gì, chỉ là giá thành có… hơi đắt, một trăm nghìn tệ một tháng, chúng tôi trả không nổi”.


“Gì cơ? Ở đây viết một trăm nghìn tệ một tháng á? Là ai ra giá cao như vậy? Tôi thấy tòa nhà này chỉ mười nghìn tệ một tháng thôi”.


Sếp Hạng lập tức thay đổi giọng điệu: “Cứ nghe tôi, thuê tòa nhà này đi”.


“Tôi sẽ cho hai người thuê với mức giá hữu nghị, tòa nhà này chỉ có giá mười nghìn tệ một tháng thôi!”


Nghe thấy câu này, Khương Vy Nhan lập tức sững sờ.



Tòa nhà văn phòng ba trăm mét vuông mà trước đây cô thích chỉ có sáu tầng, mà giá thuê đã lên tới năm mươi nghìn tệ một tháng.


Bây giờ tòa nhà này rộng tận tám trăm mét vuông, cao mười năm tầng, mọi tiện nghi đều rất đầy đủ, còn là một tòa nhà văn phòng cao cấp trang trí nội thất bằng gỗ gụ mà chỉ tốn mười nghìn tệ một tháng?


Giá này đúng là kiểu cho thuê như không mà!


Sao trên đời lại có chuyện tốt như vậy?


Nghe thấy mức giá này, ngay cả vẻ mặt của trợ lý sếp Hạng cũng thay đổi.


Tòa nhà văn phòng này không đơn giản, đó là tòa nhà trụ sở mới mà tập đoàn bất động sản Vạn Thái sắp khai trương.


Vốn dĩ đây là tòa nhà bọn họ định sử dụng chứ không cho thuê, bây giờ lại cho Khương Vy Nhan thuê với giá rẻ, thật sự không biết nhà họ Tiêu đã cho nhà họ Hạng bao nhiêu ân huệ, mới có thể khiến sếp Hạng hi sinh lợi ích lớn như vậy.


“Mức giá mười nghìn tệ một tháng… thật sự có thể sao?”


Khương Vy Nhan không thể tin được.


“Lời tôi nói có chỗ nào là giả không? Yên tâm đi, nhà chúng tôi không thiếu bất động sản. Năm đầu tiên sẽ cho hai người giá rẻ một chút, cứ trả một trăm nghìn tệ trước, đợi công ty của hai người phát triển, không chừng chúng tôi còn phải dựa vào cô cậu ấy chứ?”


Sếp Hạng này không chỉ có IQ cao, mà lời nói cũng rất dễ nghe.


Đến Khương Vy Nhan cũng cảm thấy có chút đáng tiếc, nếu như con trai Hạng Anh Triết của ông ta có chỉ số IQ bằng một phần mười của bố thì đã không bị Tiêu Chính Văn đánh cho nhừ tử.


“Chuyện này cứ quyết như vậy đi. Ngày mai tôi sẽ bảo người dẫn cô đi xem văn phòng, đến lúc đó cô có thể đăng tin tuyển dụng được rồi”.


Sếp Hạng hào sảng nói.


“Đúng rồi, Tiêu Chính Văn, không biết lát nứa cháu có rảnh không, chú mời cháu đi ăn cơm, uống rượu”.


Sếp Hạng mời Tiêu Chính Văn.


“Được, sếp Hạng…”, Tiêu Chính Văn gật đầu đồng ý.


“Không cần phải khách khí như vậy, cứ gọi chú là chú Hạng được rồi”.


“Được, chú Hạng là muốn nói với cháu về chuyện nhà họ Tiêu đúng không?”


Tiêu Chính Văn nhận ra được mục đích của ông ta.


“Đúng vậy, mấy năm qua cháu chịu khổ nhiều rồi, chúng ta cùng nhau đi uống rượu, ôn lại chuyện cũ”.


Sếp Hạng vỗ vai Tiêu Chính Văn, hoàn toàn coi anh như con cháu của mình.


Tiêu Chính Văn nghiêng đầu nhìn Khương Vy Nhan ở bên cạnh, Khương Vy Nhan liền nói: “Anh muốn đi thì cứ đi, đừng về trễ quá nhé, không phép được ôm người phụ nữ khác, cũng không được qua đêm ở bên ngoài”.


Khương Vy Nhan nhận ra Tiêu Chính Văn không muốn kể chuyện nhà họ Tiêu năm xưa cho mình nghe, vì vậy cũng không hỏi cố.


“Được, tuyệt đối sẽ không xảy ra đâu”.


Tiêu Chính Văn trấn an Khương Vy Nhan.


Sau khi sếp Hạng sai người đưa Khương Vy Nhan về nhà, ông ta nghiêm túc nói với Tiêu Chính Văn: “Cháu thật sự là con trai của anh Tiêu à?”


“Lúc đầu chú còn tưởng nhà họ Tiêu đã bị tiêu diệt hoàn toàn rồi, cảm ơn trời đất cháu vẫn còn sống, nếu không ân huệ ấy cả đời này chú không trả nổi nữa rồi!”


Khi nói ra câu này, giọng điệu của sếp Hạng có chút kích động.


“Thật ra, mấy ngày trước khi nhà họ Tiêu cháu bị tiêu diệt, bố của cháu đã cảm nhận được nguy hiểm cận kề nên đã đặc biệt mời vài anh em tốt ra ngoài uống rượu”.


“Lúc đó, ông ấy đã nói với bọn chú về chuyện hậu sự”, sếp Hạng nói với vẻ mặt buồn bã.


Nghe thấy vậy, trong lòng Tiêu Chính Văn khẽ chấn động.


“Bố của cháu… Sớm đã đoán được có người muốn tiêu diệt cả nhà cháu à?”


Đây là lần đầu tiên anh nghe nói về chuyện này.


Lẽ nào chuyện nhà họ Tiêu bị tiêu diệt có ẩn tình nào khác?


Theo cách nói của Long Các, bốn gia tộc lớn thèm khát ‘Thiên Sơn Thư Lục’ của nhà họ Tiêu nên đã liên kết với nhà họ Ninh tiêu diệt nhà họ Tiêu.


Lúc đó bố có lẽ không biết.


Nhưng bây giờ lại nói rằng bố đã biết sớm nhưng lại không trốn đi trước?


Chuyện này chỉ có một khả năng, đó là bọn họ không thể chạy trốn, chỉ có thể cam tâm tình nguyện chờ chết!


Vậy thì khả năng này chỉ có một lời giải thích duy nhất, đó là người đứng đằng sau muốn nhắm vào nhà họ Tiêu có quyền lực vô cùng lớn, khiến cho bố và các bác đều không thể phản kháng, cũng không dám phản kháng!


Loại người này nhất định không phải trong tứ đại gia tộ!


cCòn có người khác?


Là ai?


Người này rốt cuộc là ai?
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom