• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Chiến Thần Bất Bại - Tiêu Chính Văn - Khương Vy Nhan (6 Viewers)

Advertisement
Advertisement
  • Chương 469

Chương 469: Mau chết đi


“Không lùi được, đông quá”, Tiêu Chính Văn thản nhiên nói.


An An nghe vậy lại không nghĩ ra được gì để phản bác, cô ta vén tóc rơi xuống bên tai lên, mang tai đỏ cả mảng.


Tên này bị sao vậy, chẳng lẽ anh ta không cảm nhận được sao?


Là anh ta cố ý!


An An bồn chồn ngồi không yên, bờ mông đầy đặn mềm mại truyền tới cảm giác khác thường, khiến cô ta thầm thấy điên rồ!


Tiêu Chính Văn cười nhạt nhưng lại khiến mấy tên côn đồ xung quanh rất ganh tỵ!



Vì khoảng cách giữa Tiêu Chính Văn và An An đã gần quá rồi.


Đặc biệt hơn là những sợi lông tơ trên đôi má hồng của An An được ánh sáng chiếu rọi, phản chiếu của tuổi thanh xuân.


Còn cả chiếc cổ trắng trẻo, tựa tuyết trên Thiên Sơn, lờ mờ toả ra hương thơm quyến rũ.


Người đẹp xinh đẹp bẽn lẽn như này đang ở trước mặt chúng, mấy tên vô lại này chỉ muốn mình là Tiêu Chính Văn!


Két!


Xe buýt đột nhiên thắng gấp, An An vốn không tập trung nên lập tức nghiêng ra sau!


Nhất là khoảng cách giữa An An và Tiêu Chính Văn quá gần, lại không đứng vững nên cô ta cảm nhận được rõ ràng cảm giác tiếp xúc thân mật truyền tới từ nơi nào đó với Tiêu Chính Văn!


Giây phút đó, mặt An An đỏ lựng, vết đỏ lan đến cổ, bàn tay nhỏ nhắn nắm chặt tay cầm, không dám động đậy lung tung!


Tiêu Chính Văn sững sờ, anh cũng không phải là thánh!


Sự mềm mại, dịu dàng ngay lúc đó khiến cơ thể anh rạo rực, một ngọn lửa tập trung ngay vùng bụng rồi lan khắp cả người!


An An đỏ mặt xấu hổ, vội vàng đứng vững, đương nhiên cô ta biết cú va chạm vừa nãy có ý nghĩa gì, cô ta thầm phát điên, muốn đá Tiêu Chính Văn xuống xe ngay và luôn!


Nhưng Tiêu Chính Văn lại lấy con dao quân đội năm cạnh từ trong túi ra rồi cười nói với An An: “Thật ngại quá, tôi ăn cơm sẽ dùng cái này”.


Dứt lời, anh lại đổi vị trí con dao đặt ở vùng eo rồi thở phào.


Không ngờ “người bạn lâu năm” này lại đi lợi dụng người ta.


Còn An An thì đã đỏ cả mặt!


Náo loạn cả một lúc lâu, hóa ra là do cái này…


Vậy từ nãy đến giờ là do cô ta tự tưởng tượng sao?


An An đỏ mặt xấu hổ, may mà vừa lúc xe buýt đến trạm dừng, cô ta sốt ruột muốn bước nhanh xuống xe!


Nhưng một bác gái trung niên bên cạnh đã giành xuống trước, vô tình va vào khiến cô ta loạng choạng, sau đó bàn chân mang giày cao gót của cô ta trẹo qua một bên, cả người ngã vào lòng Tiêu Chính Văn!


Tiêu Chính Văn cảm nhận được thân hình mềm mại trong lòng mình, mùi hương thoang thoảng của mái tóc cô ta xộc thẳng vào mũi, anh vội ôm cô ta vào trong lòng.


Hai tay An An đè vào ngực Tiêu Chính Văn, cảm nhận được hơi nóng trên người anh, cả hai người dính chặt vào nhau!


Tư thế này quá mập mờ!


Cô ta vội vàng buông Tiêu Chính Văn ra, sau khi chỉnh xong chiếc váy công sở của mình mới xấu hổ chạy xuống xe.


Tiêu Chính Văn hơi bất lực, đuổi theo và hét lên: “Trợ lý An, cô đừng chạy nhanh vậy, vừa nãy chỉ là hiểu lầm, muốn thì trách tài xế đấy, tôi không phải lão dê già!”


An An dừng bước, quay đầu tức giận trừng Tiêu Chính Văn, nói: “Hiểu lầm? Hiểu lầm gì cơ? Tôi thấy anh biến thái thì có! Chắc chắn tôi sẽ nói lại cho tổng giám đốc Đỗ, để cô ấy đuổi việc anh!”


Ồ, xem ra cô nàng xinh đẹp An An giận thật rồi.


Tiêu Chính Văn đuổi theo giải thích: “Cô thực sự hiểu lầm tôi rồi, vừa nãy tôi cũng vì bảo vệ cô. Trên xe có nhiều cặp mắt đều hau háu nhìn chằm chằm vào cô, cô lại không nhìn thấy được. Tôi không nỡ để một cô gái xinh đẹp như này bị mấy tên côn đồ đó để ý đến”.


“Anh có ý tốt vậy sao?”


An An cười khẩy, khoanh tay trước ngực, bộ dạng như đang nhìn thằng ngốc.


Tiêu Chính Văn mỉm cười, muốn giải thích tiếp, nhưng sau lưng lại có mấy vị khách không mời mà đến.



Anh đanh mặt lại, xoay người nhìn một thanh niên xăm trổ đầy mình dẫn theo hai nam thanh niên đầu trọc, nhai kẹo cao su, cà lơ phất phơ đi tới.


Ồ, hoá ra là gã thanh niên xăm trổ vừa bị Tiêu Chính Văn đẩy sang một bên lúc ở trên xe buýt.


An An nhìn thấy ba tên côn đồ đó cũng sợ hãi, núp sau lưng Tiêu Chính Văn, ló đầu mình ra.


Gã thanh niên xăm trổ nhếch môi cười ha hả, nhai kẹo cao su vang lên tiếng chép chép, sau đó bước gần đến bên Tiêu Chính Văn vênh váo hất cằm lên nói: “Này, thằng ranh con, vừa nãy chẳng phải mày ngang ngược lắm sao, sao giờ lại bị doạ tái mặt thế kia, ha ha ha ha”.


“Anh Dương, là tên nhãi này sao? Em thấy hắn đang muốn ăn đòn đấy”.


Gã đầu trọc bên cạnh nhìn chằm chằm vào Tiêu Chính Văn, xem thường nói.


“Anh Dương, cô gái kia ngon như vậy, chơi đùa với cô ta thì chắc chắn sẽ phê lắm!”


Một gã đầu trọc gầy gò khác chép miệng, vẻ mặt hèn hạ nói.


“Sao nào, anh đây không hề lừa mấy chú nhé, bảo đảm bao đẹp! Giải quyết thằng nhãi kia rồi anh em chơi cô gái sau lưng hắn thoải mái!”


Gã thanh niên xăm trổ dương dương tự đắc.


Trong mắt hắn, lát nữa thôi Tiêu Chính Văn sẽ trở thành người chết! Do đó hắn chẳng thèm xem anh ra gì!


An An núp sau lưng Tiêu Chính Văn, nghe thấy những lời không biết xấu hổ của chúng thì lông mày càng nhíu chặt!


“Mấy người nói gì cơ? Coi chừng tôi báo cảnh sát!”


Cô ta không chịu được lời xúc phạm của người khác nên đứng ra trước, ôm chặt túi và định lấy điện thoại ra.


“Ôi chao, cô em sợ rồi kìa, mấy anh em, còn chần chờ gì nữa”.


Gã thanh niên xăm trổ lộ vẻ mặt hèn hạ, xoa tay rồi xông về phía An An.


“Bốp!”


Âm thanh cái tát vang dội!


Tiêu Chính Văn bước tới tát một bạt tai vào mặt hắn, hung dữ mà quyết đoán!


Gã thanh niên xăm trổ còn chưa rõ chuyện gì đã xảy ra thì bản thân đã quay tại chỗ vài vòng.


“Mẹ kiếp! Mày dám đánh tao sao?”


Gã thanh niên xăm trổ ôm gò má đỏ tấy, nghiến răng trừng mắt liếc xéo Tiêu Chính Văn.


“Người anh em, không thấy bên cạnh cô ấy còn có người à? Vậy mà còn dám bước lên trước, tôi không đánh anh thì đánh ai?”


Tiêu Chính Văn khoanh tay, cười khẩy nhìn gã thanh niên xăm trổ.


An An cũng bị cú tát dữ dội của Tiêu Chính Văn doạ sợ, nhưng trong lòng cô ta chợt có dòng nước ấm áp chảy qua, ánh mắt nhìn Tiêu Chính Văn cũng thay đổi.





Trong tiềm thức của Tiêu Chính Văn, phụ nữ là để che chở, người đẹp thì càng cần được bảo vệ, anh tuyệt đối sẽ không cho phép người khác có ý đồ xấu với An An!


Gã thanh niên xăm trổ nổi khùng, lấy con dao bấm từ trong túi quần ra, dữ tợn nhìn chằm chằm Tiêu Chính Văn rồi hét lên: “Mẹ kiếp! Bố mày muốn lấy mạng mày!”


Nói xong, hắn cầm con dao bấm xông tới, đâm thẳng về phía bụng Tiêu Chính Văn!


Hai gã đầu trọc còn lại cũng nhanh chóng xông đến, mục đích của bọn chúng rất đơn giản, nếu bắt được An An thì chúng không tin tên nhãi trước mặt sẽ không ngoan ngoãn nghe theo!


Hơn nữa, chúng còn có ý đồ khác, muốn nhân cơ hội này để sàm sỡ người đẹp!


Bọn chúng mang theo vẻ mặt dâm đãng, muốn xé rách đồ của An An, cười lớn nói: “Em gái xinh đẹp ơi, đừng ngại nữa, lại đây chơi với mấy anh nào”.


Nếu được ngủ với cô nàng xinh đẹp này, có thể được cô nàng kẹp chân vào eo, thì chúng thấy rằng có ở tù ba năm cũng không thua thiệt.


Gã thanh niên xăm trổ đâm dao bấm về phía trước, kết quả còn chưa đâm trúng đã bị một bàn tay như sắt túm chặt!


Tiêu Chính Văn thản nhiên đưa tay bắt lấy cánh tay gã thanh niên xăm trổ, rồi dùng chút lực, răng rắc, cánh tay tên xăm trổ kia phát ra tiếng gãy xương!


Âm thanh kêu gào thảm thiết vang lên!


Gã xăm trổ đau đến mức mặt mày chuyển sang màu đỏ sậm, hắn cảm nhận được cánh tay mình đã bị gãy!


Vô cùng đau đớn!
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom