• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Chiến Thần Bất Bại - Tiêu Chính Văn - Khương Vy Nhan (2 Viewers)

Advertisement
Advertisement
  • Chương 1897: Sợ tái mặt

Ngay lúc này, Tiêu Chính Văn đã dắt theo đám người Long Hình đi đến Mỹ Lục!

Trong một khu rừng rậm thuộc dãy núi Saki của Mỹ lục, trong một ngôi nhà tranh được xây thủ công, có một ông lão đang khẽ nhắm mắt, tìm hiểu khí của trời đất!

Nhưng đột nhiên có một đám mây sấm bay trên đầu ông ta mà không hề được báo trước!

“Rắc rắc!”

Cùng với tiếng động kinh thiên động địa vang lên, một tia sét dày đặc như bể nước đánh xuống, trong nháy mắt, nhà tranh kia đã biến thành tro tàn!

Một giây sau, tại một thủ đô lớn từng lớn nhất của Mỹ Lục, một thanh niên mặc áo vest trắng vừa bước vào một chiếc xe Rolls-Royce phiên bản giới hạn, một tia chớp trên không trung lập tức đánh xuống!

Chỉ thấy tia chớp kia cắt đôi chiếc Rolls-Royce thành hai khúc như dao trời, còn hai thanh niên kia cũng đầu lìa khỏi xác trong nháy mắt!

Chỉ trong một ngày, có hơn mười lãnh đạo cấp trên cùng đệ tử thế gia đã chết một cách thê thảm!

Trong lúc nhất thời, mấy cao thủ từ ngoài lãnh thổ trở về của Mỹ Lục cũng đứng ngồi không yên!

Đây rõ ràng là đang cố tình khiêu khích!

“Rốt cuộc là ai đang nhắm vào đất nước xinh đẹp của tôi!”

“Con cháu của các đại gia tộc gần như đã đoạn tuyệt! Hơn nữa, ba cao thủ cảnh giới Nhân Vương cấp bảy từ vùng ngoài lãnh thổ trở về, hầu như đều chết cùng lúc, rốt cuộc là ai ra tay độc ác như vậy!”

“Nhất định là Tiêu Chính Văn của Hoa Quốc! Ngoài cậu ta ra, còn ai có thể điều động nhiều cao thủ như vậy để đối phó với chúng ta!”

Trong chốc lát, toàn bộ Mỹ Lục đều loạn cả lên!

Triệu Kế Hồng liếc mắt nhìn tin tức, cười chế nhạo, lập tức gọi người tìm Tần Vũ, hơn nữa nói rõ ý muốn làm lành với Tiêu Chính Văn, đồng thời, gửi thư mời tới bàn làm việc của Tần Vũ!

Buổi tối hôm đó, Tiêu Chính Văn vừa về đến Long Kinh, Tần Vũ đã đưa thư mời của Triệu Kế Hồng cho Tiêu Chính Văn.

“Đây là..."

Tiêu Chính Văn liếc nhìn tấm thư mời được mạ vàng, khẽ nhíu mày.

“Chiều hôm nay, Triệu Kế Hồng đích thân phái người gửi đến, hơn nữa còn nói, có ý muốn làm lành với võ tông thế tục tôi, còn nói trước đây là chịu sự dụ dỗ của người khác, bây giờ đã nghĩ thông suốt rồi!”

Tần Vũ vừa nói, giương mắt nhìn về phía Tiêu Chính Văn, từ trong mắt của anh ta, không khó để nhận ra đối với những lời nói dối của Triệu Kế Hồng, Tần Vũ đều không tin dù chỉ là một ký tự!

“Ồ?”

Tiêu Chính Văn cười nhạo, mở tấm thiệp mời ra nhìn lướt qua, khẽ gật đầu nói: “Nếu chưởng giáo Triệu đã mời một cách nhiệt tình, mà không nể mặt, thì có vẻ tôi quá hẹp hòi rồi!”

Nói xong, Tiêu Chính Văn lập tức gọi người trả lời cho Tung Sơn, một lúc sau anh đã đích thân đến Tung Sơn!

Đêm hôm đó, Tiêu Chính Văn đã đến chân núi Tung Sơn một mình.

Lúc này, toàn bộ Tung Sơn như có kẻ thù đến, trên dưới núi đều là những đệ tử cấp cao của Tung Sơn, tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm vào Tiêu Chính Văn với vẻ cảnh giác cực độ.

“E rằng hồi đó không có cuộc chiến nào như vậy trong trận chiến giữa Tung Sơn và Kỳ Lân Các nhỉ! Không ngờ, một Tiêu Chính Văn nho nhỏ lại khiến Tung Sơn tôi căng thẳng đến mức như vậy!”, một ông lão khẽ thở dài nói.

Ngược lại là Tiêu Chính Văn, vẻ mặt vẫn như thường, ánh mắt quét qua khuôn mặt của những đệ tử cấp cao Tung Sơn, trên mặt anh lộ ra nụ cười nhạt.

“Chưởng giáo Triệu, hình như đệ tử Tung Sơn của ông không hoan nghênh tôi lắm!” Tiêu Chính Văn chắp một tay ra sau, vừa nói vừa bước lên bậc thang.

Triệu Kế Hồng lạnh lùng liếc nhìn đám đệ tử Tung Sơn ở xung quanh, không nhìn thì thôi, vừa nhìn Triệu Kế Hồng đã nổi giận!

Chỉ thấy vài tên đệ tử trong đó, đã sợ đến tái mặt, còn có mấy người đã sợ tè ra quần ngay khi Tiêu Chính Văn leo lên cầu thang!

Phải biết rằng, đây là sân nhà của Tung Sơn đấy, hơn nữa Tiêu Chính Văn chỉ đến một mình, vốn không dẫn theo đám người Long Hình đến.

Một hậu bối cảnh giới Nhân Vương cấp năm lại khiến quân nhân họ sợ đến tè ra quần, chuyện này mà đồn ra ngoài, mặt mũi của Tung Sơn phải để đâu chứ!

“Đám người thua kém này, còn không mau lui xuống!”, Triệu Kế Hồng hét lên dữ dội, khiến cho tất cả mọi người đều choáng váng, rối rít lui qua một bên.

“Cậu Tiêu, để cho cậu chê cười rồi, mời vào trong!”

Triệu Kế Hồng bước lên trước, mặt trơ tráo chắp tay với Tiêu Chính Văn, làm động tác mời rồi nói.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom