• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Chàng Rể Phế Vật - Lê Kim Huyền - Trần Xuân Độ (5 Viewers)

Advertisement
Advertisement
  • Chương 846

CHƯƠNG 846


Người đàn ông lịch lãm chẳng thèm để tâm đến nhóm nhân viên bảo vệ quèn, ung dung tự đắc đi vào tập đoàn Lê thị. Nhóm tuỳ tùng phía sau cũng bước vào theo.


Có nhân viên bảo vệ muốn tranh luận tiếp nhưng bị một tên tuỳ tùng nước ngoài tát bay, máu chảy đầm đìa.


Trong văn phòng tổng giám đốc ở tập đoàn Lê thị, Lê Kim Huyên đang ngồi xử lý tài liệu của công ty.


Đột nhiên có tiếng gõ cửa vang lên, điện thoại trên bàn cũng đổ chuông.


Lê Kim Huyên nghe máy, lông mày chau lại, điện thoại được gọi từ phòng bảo vệ, giọng của một nhân viên bảo vệ lọt vào tai cô: “Sếp Lê… bên ngoài… bên ngoài có một nhóm người nước ngoài tìm cô…”


Mặt Lê Kim Huyên nghiêm nghị: “Người nước ngoài?” Lê Kim Huyên còn đang nghi ngờ chưa phản ứng lại thì cửa văn phòng đã bị đá văng.


Một người đàn ông khí chất bất phàm mặc vest xanh đậm bước vào văn phòng tổng giám đốc, bên ngoài văn phòng, nhóm tuỳ tùng rất tự giác canh cửa, đứng thẳng tắp thành hàng.


Lê Kim Huyên nhìn chằm chằm người đi vào.


Người đàn ông nhìn quanh phòng cô một lượt rồi từ tốn ngồi lên ghế sofa bằng da thật, hắn ta ngồi đó hoàn toàn mang ý đổi khách thành chủ.


“Cô là Lê Kim Huyên đúng không?” Người đàn ông ngồi trên sofa, tay chống gậy, hỏi bằng tiếng Anh lưu loát.


Lê Kim Huyên nghiêm nghị, nhìn hắn ta rồi trả lời bằng tiếng Anh: “Tôi là Lê Kim Huyên, xin hỏi anh là ai?”


Đôi mắt xanh của người đàn ông khẽ chau lại: “Quả nhiên cô Lê từng du học ở nước ngoài, giọng điệu rất chuẩn.”


Lê Kim Huyên hơi sững sờ, nghi ngờ nhìn người đàn ông kỳ quái này.


“Xin hỏi anh là ai?” Lê Kim Huyên thận trọng hỏi lại.


Hắn ta chầm chậm bỏ chiếc mũ màu xanh trên đầu xuống, để lộ mái tóc màu vàng nhạt, tóc được chải gọn gàng, tỉ mỉ.


“Tôi là Richard đến từ đế quốc mặt trời không bao giờ lặn.” Giọng của người đàn ông vô cùng bình tĩnh, nhưng lại mang theo sự kiêu ngạo cố hữu.


Đế quốc mặt trời không bao giờ lặn, Richard?


Cô… quen sao?


Lê Kim Huyên nhanh chóng sàng lọc trong đầu một lượt, nhưng hoàn toàn không có ấn tượng nào về người này.


Lẽ nào là bạn của ba?


Nghe người đàn ông tự giới thiệu, trong mắt nữ thần hiện lên vẻ nghi ngờ.


Dù nghi ngờ nhưng Lê Kim Huyên vẫn thể hiện phong độ xã giao, cô gọi thư ký tới dặn dò: “Mang trà cho anh Richard.”


Thư ký gật đầu rồi lập tức đi pha cho Richard một tách trà đen đặc, nước trà trong veo có mùi thơm phức.


Khi thư ký cung kính mang trà đến cho Richard, hắn ta khẽ cau mày.


“Không phải chứ? Nước C các cô uống loại trà kém sang này sao?” Richard không nói lời nào, quơ tách trà còn nóng hổi trên bàn cà phê rơi xuống đất, tách trà vỡ tan, nước trà văng ra khắp nhà.


“Không phải trà đen Ceylon do Sri Lanka sản xuất mà cũng mang tới cho tôi uống?” Richard cao ngạo nhìn xuống, vẻ mặt rất lãnh đạm.


Thấy vậy, mắt Lê Kim Huyên ngưng lại, dường như cô không ngờ tên Richard kỳ quái này lại không biết lịch sự đến thế.


Lê Kim Huyên đè nén lửa giận trong lòng, chậm rãi hỏi: “Anh Richard, xin lỗi anh… Tôi không quen anh, nếu anh là bạn của ba tôi thì mời anh tới văn phòng chủ tịch.”


Richard nhếch miệng nở nụ cười khinh thường: “Đương nhiên các cô không biết gia tộc Richard chúng tôi rồi, nhưng cô chỉ cần biết Richard là người mà các cô không được động đến, là thế lực mà tập đoàn Lê thị không thể chống lại. Tốt nhất tập đoàn Lê thị các cô đừng tự tìm đường chết thì hơn.” Giọng hắn ta giễu cợt, lại mang theo chút chế giễu và uy hiếp.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Chàng rể phế vật convert
Chàng Rể Đỉnh Cấp
  • KK Cố Hương
Chàng rể bất đắc dĩ của nữ thần
Chàng Rể Đệ Nhất

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom