• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Chàng Rể Phế Vật - Lê Kim Huyền - Trần Xuân Độ (2 Viewers)

Advertisement
Advertisement
  • Chương 714

CHƯƠNG 714


“Hiện tại… Còn không phục a?” Ánh mắt Trần Xuân Độ sâu xa bình tĩnh, bình tĩnh giống như có thể nhìn thấu linh hồn ẩn sâu của con người.


“Anh vẫn không phục?” Trần Xuân Độ không để ý đến anh ta, lập lại lần nữa, bên trong giọng nói ẩn chứa một sự lạnh lẽo không thể nghi ngờ.


Giây phút này… toàn thân Điền Vĩ run rẩy dữ dội… Đó là sự hoảng sợ đến tận xương tủy! Thân thể anh ta run rẩy cố gắng đứng lên… ý đồ tránh thoát, nhưng… anh ta lại có thể trốn đi đâu được chứ?


“Cậu trốn không thoát đâu, có phục hay không thì hai chân của cậu cũng gãy, đây là cái giá cậu phải trả.”


Giọng nói của Trần Xuân Độ quanh quẩn trong đêm tối!


Tứ chi gãy xương vỡ nát, cả đời này… Sẽ không thể đứng dậy được nữa! Trừ khi chiến phòng Yên Kinh còn có các kỹ thuật thử nghiệm trong điều trị y tế… Bầu không khí tĩnh mịch, yên tĩnh đến mức làm người khác cảm thấy sợ hãi.


Trong không khí tràn ngập mùi máu tanh nhàn nhạt, đưa mắt nhìn qua, toàn bộ đều là những vũng máu chảy xuôi khiến người ta không rét mà run.





Trần Xuân Độ bình tĩnh đứng tại chỗ, bầu không khí một mảnh an tĩnh, chỉ có vài tiếng rên rỉ thảm thiết cùng tiếng thở dốc nặng nề cố nén đau đớn truyền đến.


Toàn đội bị tiêu diệt cho tàn tật hết cả! Tất cả các chiến sĩ siêu cấp đều mất đi năng lực chiến đấu, chỉ có thể khó khăn giãy dụa, trên mặt tràn đầy vẻ hoảng sợ và kinh hãi, bọn họ không ngừng bò ra phía xa xa, muốn tránh xa mục tiêu, cuối cùng bọn họ cũng ý thức được người mà chiến phòng Yên Kinh để bọn họ giải quyết không phải thích khách sát thủ gì cả, mà là một tên tử thần ma quỷ!


Cũng ngay lúc này, phía sau lưng của các chiến sĩ siêu cấp này đột nhiên truyền đến một giọng nói bình tĩnh như nước chảy: “Chạy, chạy thoát được sao?”


Giọng nói mang theo ý châm biếm nhàn nhạt kia truyền vào lỗ tai của những người này, khiến cho toàn thân bọn họ run lên, đôi mắt để lộ ra sự không cam lòng và tuyệt vọng mãnh liệt!


“Rốt cuộc cậu muốn làm gì, chẳng bằng cho bọn tôi thoải mái đi!” Đúng lúc này, vẻ mặt đội trưởng đã mất đi năng lực hành động vô cùng phức tạp mà lên tiếng: “Tra tấn bọn tôi cũng không có lợi gì với cậu cả.”


“Các người phái người tới giết tôi, tôi còn chưa giết các người đã được xem là trả một nhân tình rồi… Từ bây giờ, tôi và chiến phòng Yên Kinh không còn liên quan gì đến nhau nữa, nếu chiến phòng Yên Kinh mà còn ra tay với tôi nữa, tôi chắc chắn sẽ phản kích!”


Trần Xuân Độ dừng bước chân lại, anh chậm rãi xoay người nhìn về phía đội trưởng mà nói từng câu từng chữ, vẻ mặt rất lạnh nhạt: “Nói cho cấp trên của các người biết.”


Nói xong, Trần Xuân Độ lập tức bước nhanh về một hướng khác, rất nhanh, anh đã nhập vào bóng đêm vô tận, bị màn đêm nhanh chóng nuốt chửng.


Giờ phút này, bên trong phòng ở khách sạn, Lê Kim Huyên đứng bên cửa sổ, đôi mắt xinh đẹp trừng lớn mà nhìn ra phía xa, thân thể mềm mại run rẩy kịch liệt, tràn ngập sự khó tin và kinh hãi nồng đậm.


Nữ thần tổng giám đốc tận mắt nhìn thấy toàn bộ quá trình, mặc dù khoảng cách khá xa, chỉ có thể mơ hồ nhìn thấy mấy bóng dáng mập mờ thôi, nhưng mà, cô nhìn thấy rất rõ ràng tiếng nổ và vũng máu vừa rồi.


Hô hấp của Lê Kim Huyên dồn dập, thân thể mềm mại của cô vô lực tựa lên trên vách tường, nội tâm cũng vô cùng kinh hoàng vì sự sợ hãi đó.


Qua một hồi lâu, Lê Kim Huyên mới dần dần ổn định cảm xúc lại một chút, cô thận trọng kéo tấm cửa ra một góc, đợi cô nhìn lại lần nữa thì trận chiến như mơ kia đã chấm dứt rồi.


Phản ứng đầu tiên khi Lê Kim Huyên lấy lại tinh thần đó là cố nén cánh tay run bần bật mà lần mò điện thoại, run lẩy bẩy gọi báo cảnh sát.


Mà khi Lê Kim Huyên gọi điện thoại báo cảnh sát xong thì cửa phòng đột nhiên truyền đến tiếng gõ cốc cốc cốc.


Lê Kim Huyên ngẩng phắt đầu lên, gương mặt xinh đẹp tuyệt mỹ chợt hiện lên vẻ ngạc nhiên và sợ hãi, nội tâm cũng trở nên kinh hoàng.


Chuyện vừa rồi cô tận mắt nhìn thấy… chẳng lẽ là nhóm người đó? Nội tâm của Lê Kim Huyên dâng lên một suy nghĩ.


Lê Kim Huyên nắm chặt lấy điện thoại di động, cô chợt nghĩ đến gì đó mà run lẩy bẩy hai tay lấy ra một cây kéo từ trong túi xách, cơ thể run rẩy không ngừng, khẩn trương tiến lên từng bước một, vô cùng cẩn thận đi về phía cửa phòng.


Mà khi cô đi đến cửa thì nghe thấy tiếng động truyền ra từ bên ngoài cửa, gương mặt xinh đẹp hơi ngẩn ra, sau đó, cô không dám tin mà nhìn thoáng qua mắt mèo một cái rồi mới yên lòng được, cô mở cửa, nhìn thấy Tô Loan Loan mang vẻ mặt cảnh giác đứng ngoài cửa.


Mở cửa phòng ra, Lê Kim Huyên nhìn thấy Tô Loan Loan, vẻ mặt cô có hơi hốt hoảng mà kéo thẳng Tô Loan Loan vào trong phòng, đóng cửa lại rồi nói: “Tô Loan Loan, vừa rồi tôi đã nhìn thấy một màn giết chóc.”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Chàng rể phế vật convert
Chàng Rể Đỉnh Cấp
  • KK Cố Hương
Chàng rể bất đắc dĩ của nữ thần
Chàng Rể Đệ Nhất

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom