• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Chàng Rể Phế Vật - Lê Kim Huyền - Trần Xuân Độ (4 Viewers)

Advertisement
Advertisement
  • Chương 484

Chương 484


Tô Loan Loan gật gật đầu, cùng Lê Kim Huyên lên lầu, trở về phòng, Lê Kim Huyên tựa vào cửa sổ, sau khi nhìn chăm chú vào Thiếu niên trên bãi cỏ bên ngoài khách sạn, mới thở phào nhẹ nhõm.


“Tổng giám đốc Lê, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Tô Loan Loan pha cho Lê Kim Huyên một chén trà, hỏi.


“Không có gì, chỉ là vừa rồi tôi nhìn thấy một người thiếu niên, bên cạnh thi thể kia, trên người anh ta có một cỗ khí chất khó hiểu, dường như rất giống người công kích chúng ta kia, khiến cho ta rất sợ hãi.” Lê Kim Huyên thở ra một hơi, thành thật giải thích.


Tô Loan Loan như có điều suy nghĩ gật gật đầu, từ trong đôi mắt của cô ta bỗng nhiên hiện lên một ý nghĩ trong đầu.


“Trần Xuân Độ đâu, anh ta còn ở trong phòng mình sao?” Lê Kim Huyên đánh giá căn phòng hỗn loạn xung quanh một cái, khắp nơi đều là dấu vết bị phá hư mãnh liệt, lúc này Trần Xuân Độ lại không kịp xuất hiện, làm cho Lê Kim Huyên nhíu mày, khuôn mặt tinh xảo lộ ra vẻ không vui.


“Bây giờ tôi lập tức đi gọi anh ta.” Tô Loan Loan thông minh nhanh trí vội vàng đứng lên, đi về phía phòng Trần Xuân Độ đối diện.


………


Trước cửa khách sạn, một chiếc xe ô tô đen kịt đang đỗ, đột nhiên, có một bóng dáng chật vật không chịu nổi lảo đảo vọt tới, một phen vọt tới đầu xe, dùng tay liều mạng đập cửa sổ xe.


Tài xế kia tập trung nhìn, đột nhiên phản ứng lại, một tay mở cửa xe, đỡ lấy Thiếu niên chật vật không chịu nổi, từng ngụm ho máu, hỏi: “Thiếu chủ, ngài làm sao vậy?”


Tài xế kia hoảng sợ, trong lòng càng kinh ngạc vô cùng, đây là lần đầu tiên anh ta nhìn thấy Thiếu niên anh tuấn ôn nhu, có một ngày sẽ chật vật như thế!


“Tôi không sao.” Người thiếu niên kia lắc đầu, giọng nói khàn khàn khó giải thích được, khóe miệng còn có một vệt máu chậm rãi tràn ra.


“Thiếu chủ, rốt cuộc là ai đả thương anh?” Vẻ mặt của người tài xế kia ngưng trệ khi nhìn thấy thiếu niên chật vật như vậy, giọng nói của anh ta đột nhiên trở nên lạnh lùng.


“Lái xe đi.” Thiếu niên lắc đầu, vẻ mặt uể oải, hai con ngươi chứa đầy ánh sáng lạnh lẽo và sự thù hận dữ tợn.


Chiếc xe đen nhánh khởi động, tài xế đạp chân ga, ngay sau đó, chiếc xe lao vút đi trên đường.


Điều mà thiếu niên và người lái xe này không biết chính là, bọn họ không phải rời đi lặng yên không một tiếng động, ngay khi xe vừa khởi động, trong căn phòng Trần Xuân Độ ở khách sạn, một cánh cửa sổ bị che bởi những tấm rèm dày đột nhiên mở ra một góc.


Trần Xuân Độ một tay cầm điện thoại, đôi mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm chiếc xe đang rời khỏi nhanh như tên bắn, đôi con ngươi giống như bầu trời sao vậy, sâu xa vô tận.


“Đại ca, tại sao anh lại muốn động đến lâu đài cổ Dracula, lâu đài cổ Dracula cũng không dễ đối phó, lúc đầu chúng ta tốn nhiều công sức như vậy cũng không có hiệu quả gì quá lớn…” Đầu bên kia điện thoại, giọng nói của người thanh niên lộ ra vẻ kinh ngạc, anh ta rất khó giải thích được, không hiểu được trong lòng Trần Xuân Độ đang suy nghĩ cái gì. Trước đây toàn bộ Long quân cũng không tìm được món lợi gì ở chỗ lâu đài cổ Dracula đó, bây giờ Trần Xuân Độ rõ ràng đang ở nước C, nhưng lại quan tâm tới chuyện huyết tộc, lại còn muốn ra tay can dự.


“Huyết tộc vào nước C, bụng dạ khó lường, còn muốn mưu đồ quấy rối vợ của tôi.” Vẻ mặt Trần Xuân Độ lạnh lùng sâu xa, nói ra sơ lược từng chữ từng câu.


Anh nhìn chiếc xe càng lúc càng xa, cũng không ai biết rằng, bây giờ trong lòng anh đang suy nghĩ gì.


Đầu bên kia điện thoại, giọng nói của người thanh niên lặng im một lúc, lần nữa lại vang lên, lần này giọng nói của người thanh niên như đinh đóng cột còn quả quyết hơn nhiều so với lúc trước, “ Mẹ nó, huyết tộc thật sự là không muốn sống nữa, lúc trước tạo ra nhiều tội ác như vậy, giết hại nhiều người như vậy, vốn là cho rằng chúng ta có thể dừng bọn nó, không ngờ rằng vừa nghe nói anh ở ẩn, liền bắt đầu không biết thân biết phận rồi! Ngay cả nước C cũng dám đi, ngay cả chị dâu cũng dám ức hiếp!”


Bên kia đầu điện thoại, thanh niên hiển nhiên tức giận, tiếp tục hỏi, “ Đại ca, anh nói tiếp đi, anh dự định làm thế nào với bọn chúng?”


“Một lần vất vả suốt đời nhàn nhã, vĩnh viễn trừ hậu hoạn… Chúng nó thậm chí còn không phải là người, một đám dã thú ăn mặc chỉnh tề.” Trần Xuân Độ chậm rãi mở miệng nói.


“Long quân, phái đi bao nhiêu người?” Thanh niên lại hỏi.


“Bố trí thiên la địa võng, toàn quân ra trận!” Trần Xuân Độ dừng một chút, trong mắt đột nhiên phóng ra một luồng sát khí cực kỳ khủng bố và lạnh lẽo!


“Vâng!”





Trong xe, thiếu niên hoàn toàn không hiểu chút nào, chính là bởi vì Dracula, toàn bộ Châu Âu hải ngoại sắp lâm vào một trận biến động lớn!


Mà giờ phút này, thiếu niên đang ngồi ở phía sau xe, suy nghĩ một lúc, thiếu niên lấy ra một chiếc điện thoại vệ tinh, sau khi gọi xong, đầu bên kia điện thoại vang lên một giọng nói trịch thượng, “Turner, tiến hành điều tra thế nào rồi? Có tiến triển gì không?”


Thiếu niên ổn định lại tâm trí, Turner, nhắc đến Dracula… Sau khi thiếu niên hít sâu một hơi, cuối cùng lấy hết can đảm mở miệng nói, “Ba của tôi đã chết rồi, bị Long Vương giết chết.”


“Cái gì!”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Chàng rể phế vật convert
Chàng Rể Đỉnh Cấp
  • KK Cố Hương
Chàng rể bất đắc dĩ của nữ thần
Chàng Rể Đệ Nhất

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom