• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Chàng Rể Phế Vật - Lê Kim Huyền - Trần Xuân Độ (6 Viewers)

Advertisement
Advertisement
  • Chương 481

Chương 481


Trần Xuân Độ cúi đầu, từ lâu tia sáng đen đã xuyên qua ngực Dracula. Vết thương trí mạng bất ngờ này khiến gã ta tuyệt sát!


Thậm chí ngay cả Dracula cũng không kịp phản ứng, không kịp hoá thành đàn dơi chạy trốn thì đã bị Trần Xuân Độ giết chết!


“Vậy… là kết thúc rồi sao?” Lê Kim Huyên đứng bên cạnh cửa sổ nhìn tất cả những gì xảy ra ở trên sân cỏ, gương mặt ngây ra, trong chốc lát không kịp phản ứng.


Trước đó Lê Kim Huyên còn đang lo lắng cho Trần Xuân Độ, kết quả ai có thể ngờ được Trần Xuân Độ lại đột nhiên bạo phát, giết chết Dracula chỉ trong nháy mắt!


Tô Loan Loan đứng bên cạnh Lê Kim Huyên. Chứng kiến một màn này, hô hấp cô ta cũng dồn dập không ổn định, sắc mặt tái nhợt, thậm chí còn thất thần trong khoảnh khắc ngắn ngủi!


Tô Loan Loan không thể nào tiếp nhận chuyện Dracula lại chết bất đắc kỳ tử như vậy. Huyết tộc hôm nay mà cô ta đối mặt còn cường đại hơn so với kẻ mà cô ta từng gặp trước kia. Gần như toàn bộ đội đặc chủng đều bị tiêu diệt, còn Trần Xuân Độ vậy mà lại không hề bị thương chút nào, giết chết Dracula chỉ trong nháy mắt! Tô Loan Loan không tin, cho dù cô ta biết thân phận thật sự của Trần Xuân Độ nhưng cô ta vẫn không thể tin nổi. Một Huyết tộc thực lực luôn luôn cường đại lại chết một cách khuất nhục như thế, chết ngay trước mặt Trần Xuân Độ. Người không biết còn tưởng rằng Trần Xuân Độ vẫn luôn nhường nhịn gã ta.


Nội tâm Tô Loan Loan khó mà bình tĩnh nổi. Cô ta híp mắt nhìn Trần Xuân Độ ở nơi xa, trong lòng vô cùng phức tạp… Ngay cả Huyết tộc mà cũng có thể tiêu diệt chỉ trong chớp mắt, vị Long Vương trong truyền thuyết này thực lực mạnh đến mức độ nào?


So sánh với anh, cô ta thua kém bao nhiêu?


Bỗng nhiên Tô Loan Loan hoàn hồn phát hiện, người mà trước kia mình vẫn luôn nghi ngờ và giễu cợt vậy mà lại là một người đàn ông cao không với tới, dù có ngẩng đầu như thế nào thì cũng không có cách nào nhìn rõ! Anh ta và cô ta vốn là hai người thuộc hai thế giới khác biệt!


Trước đó, Tô Loan Loan vẫn luôn tìm cách điều tra Trần Xuân Độ, thậm chí còn sai irene thử Trần Xuân Độ, chuyện này cũng quá buồn cười rồi!


Ai có thể thử được Long Vương?


“Tô Loan Loan, cô làm sao vậy?” Đúng lúc này, Lê Kim Huyên ở bên cạnh quan tâm hỏi.


Tô Loan Loan lấy lại tinh thần, lắc đầu nói: “Tổng giám đốc Lê, tôi không sao.”


Tuy nói như vậy nhưng khi Tô Loan Loan nhìn về phía Trần Xuân Độ đứng trên sân cỏ ở nơi xa, ánh mắt vẫn hiện lên vẻ phức tạp. Trong lòng cô ta không nhịn được suy nghĩ miên man. Nếu như lúc đó tiểu đội đặc chủng đang đánh với Huyết tộc, Trần Xuân Độ ra tay thì kết cục sẽ thế nào?


Có lẽ những chiến hữu của cô ta sẽ không hy sinh đúng chứ?


“Đi thôi, chúng ta mau mau xuống dưới, phải càng nhanh càng tốt, cố hết sức ngăn cản anh ấy trước khi anh ấy rời đi.” Lê Kim Huyên đứng bên cạnh cửa sổ chợt phản ứng lại, ánh mắt nhìn ra bên ngoài lộ vẻ hưng phấn và kích động.


Lê Kim Huyên muốn ngăn cản người thần bí kia, muốn biết thân phận của anh ta, thế nhưng trước đây cô vẫn luôn không thành công.


Khó khăn lắm mới có được cơ hội này, sao cô có thể buông tha được chứ?


Lê Kim Huyên nói xong, lập tức quay người đạp giày cao gót vội vã đi ra bên ngoài.


Nhìn bóng lưng quyến rũ gợi cảm của Lê Kim Huyên, Tô Loan Loan hơi ngây người. Cô ta cười khổ một tiếng rồi kéo lên thân thể bị thương nặng đi theo… Ven đường ở bên ngoài khách sạn, trên chiếc xe con màu đen sang trọng, một thiếu niên ngồi ở ghế sau xe, thưởng thức ngọc thạch thượng hạng tinh xảo trơn nhẵn ở trên tay. Bên cạnh tay trái của cậu ta còn có một chai Lafite tám mươi ba năm và một cái cốc chân dài đã được rót đầy rượu.


Trong cốc chân dài chứa rượu vang óng ánh sáng loáng tựa như bảo thạch. Thiếu niên nâng ly, dịch thể bên trong khẽ lay động tản ra gợn sóng màu đỏ rừng rực mê người.


Trong xe không mở đèn, màn đêm tối đen đưa tay không thể thấy được năm ngón, tuy nhiên thiếu niên này lại không hề bị bóng tối ảnh hưởng một chút nào. Con ngươi cậu ta sáng lên yêu dị tựa như dã thú, giống như ánh mắt của dơi, giữa đêm khuya lại càng thêm sinh động.


“Sao còn chưa ra?” Thiếu niên nhấp một ngụm rượu, thỉnh thoảng ngẩng đầu liếc nhìn về phía khách sạn, rốt cuộc thì nội tâm luôn luôn bình ổn trầm tĩnh cũng dần dần nảy sinh tâm tình nôn nóng không nhịn được.


Đúng lúc này, thiếu niên đột nhiên ngẩng đầu. Cậu ta nhìn chằm chằm về một phương hướng, tự lẩm bẩm: “Hư không rung động, sao lại có chấn động lớn như thế? Rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì? Quả nhiên ba không thể làm được!”


“Thiếu chủ, chúng ta nên qua đó xem không?” Tài xế trong xe con kính cẩn nói.


Mặc dù Thiếu niên đó trẻ hơn anh ta không biết bao nhiêu tuổi, nhưng tài xế đối với thân phận Thiếu niên này không thể rõ ràng hơn.


Con của Turner tuổi còn nhỏ đã có tố chất thiên bẩm, Dracula Turner đối với con trai mình vị Thiếu niên này có thể nói là cho kỳ vọng rất lớn, ít nhất trong mắt Turner, đứa con trai này của mình, tương lai sẽ có thành tựu cao hơn mình.


Tuy rằng tài xế cũng là người Huyết tộc, nhưng lại chỉ là người đi theo có địa vị thấp nhất trong Huyết tộc, so với đầy tớ người ở không khác nhau là mấy.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Chàng rể phế vật convert
Chàng Rể Đỉnh Cấp
  • KK Cố Hương
Chàng rể bất đắc dĩ của nữ thần
Chàng Rể Đệ Nhất

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom