Full Hot Chàng Rể Phế Vật - Lê Kim Huyền - Trần Xuân Độ (6 Viewers)

Advertisement
Advertisement
  • Chương 363

CHƯƠNG 363 VÔ DỤNG THÔI


“Sau đây, tôi sẽ gửi hình ảnh và địa chỉ đến, cô điều tra kỹ càng một chút.” Sau khi Cục trưởng nói xong, Diệp Thái Linh cúp điện thoại, đáy lòng lại khó mà bình tĩnh!


Cô ta không tin thành phố T sẽ xuất hiện chuyện tàn nhẫn như vậy, hơn nữa còn xuất hiện trong phạm vi mình quản lý, thật sự khiến cho cô ta khó lòng tiếp nhận!


“Vâng, Cục trưởng, tôi nhất định nhanh chóng phá vụ án này.” Tay Diệp Thái Linh cầm điện thoại, giọng điệu tràn đầy kiên quyết.


Sau khi cúp điện thoại, chuông điện thoại di động của Diệp Thái Linh vang lên, Diệp Thái Linh mở điện thoại di động ra, thấy được hai địa chỉ và những bức ảnh.


Mà khi Diệp Thái Linh nhìn thấy những bức ảnh đó, đồng tử đột nhiên co rụt lại, không thể tin nổi trừng lớn hai mắt!


Diệp Thái Linh nhìn thấy rõ ràng núi thây biển máu bên trong bức ảnh… dọa cô ta lập tức nhắm hai mắt lại!


Sau khi đáy lòng Diệp Thái Linh dần dần bình tĩnh lại, cô ta mới mở hai mắt ra, cẩn thận xem xét những bức ảnh đó.


Cũng không lâu lắm, tiếng giày da vang vọng bên ngoài hành lang, một nhóm cảnh sát đi vào văn phòng của Diệp Thái Linh, đồng thời đứng thẳng tắp, lên tiếng: “Đội trưởng Diệp, là Cục trưởng báo cho chúng tôi đến đây.”


Diệp Thái Linh gật đầu: “Cục trưởng tin tưởng mọi người nên mới cần thận tuyển chọn mọi người đến đây… tình huống lần này đặc biệt, vụ án này liên quan đến gia tộc Hoàng Kim thần bí… vì vậy mọi người cần phải giữ bí mật…” Diệp Thái Linh nói rồi dừng lại một lát, ngay sau đó bộc phát ra khí thế mạnh mẽ khó có thể hình dung: “Xuất phát, đến hiện trường xảy ra vụ án.”


Ngoài cửa Cục cảnh sát thành phố T, hai cảnh sát đang đứng canh gác, đột nhiên, từng chiếc từng chiếc xe cảnh sát từ trong gara gào thét đi ra!


Nét mặt hai vị cảnh sát kia cứng lại, những chiếc xe cảnh sát không giống với trước đây, lúc này tăng hết tốc độ, tiếng còi chói tai vang vọng trong không trung, chỉ trong chớp mắt, xông ra khỏi cửa Cục cảnh sát!


Vội vã chạy về phương xa!


Sắc mặt hai cảnh sát kia thay đổi, bọn họ làm việc ở Cục cảnh sát nhiều năm, tất nhiên biết rõ có thể điều động lớn thế này, hơn phân nửa là vụ án vô cùng nghiêm trọng… Mà quy mô lần này, trước giờ chưa từng có, đây vẫn là lần đầu tiên bọn họ nhìn thấy những chiếc xe cảnh sát này khẩn cấp như vậy!


Một chiếc xe con màu đen dừng trước cửa biệt thự, hai đặc công tỉnh anh từ trên xe đi xuống, thoáng nhìn Trần Xuân Độ ngồi ở hàng ghế sau, lạnh lùng nói: “Đi thôi, chẳng lẽ anh hùng tàn sát hai nhà Đỗ Trương còn cần người đỡ sao?”


Trần Xuân Độ chưa tháo mặt nạ xuống, dưới lớp mặt nạ, hai con ngươi vô cùng sâu thẳm.


Mà nếu như Trần Xuân Độ tháo mặt nạ xuống, chắc chắn hai đặc công tinh anh này sẽ nhìn thấy sắc mặt trắng bệch của Trần Xuân Độ… cơ thể Trần Xuân Độ đang khẽ run rấy, anh đã suy yếu không chịu nổi rồi!


Trần Xuân Độ quét mắt nhìn hai người kia, cắn răng đẩy cửa xe, bước một chân ra ngoài xe, giãm xuống mặt đất.


Trần Xuân Độ đi theo hai đặc công tinh anh này vào bên trong, giọng nói Trần Xuân Độ khàn khàn không có sức: “Lão già kia sao rồi?”


“Đó là Trạm trưởng Lý, có thể tôn trọng Trạm trưởng một chút được không?” Bước chân của đặc công tinh anh trước mặt hơi dừng lại, quay đầu, ánh mắt tức giận quét nhìn Trần Xuân Độ.


Dưới mặt nạ, Trần Xuân Độ nhếch miệng: “Gọi quen rồi, không sửa được.”


Bước chân của đặc công tinh anh trước mặt lại khẽ dừng lại, quay đầu liếc nhìn Trần Xuân Độ, khẽ cười nói: “Ồ, vậy xem ra anh còn thân quen với Trạm trưởng Lý hơn cả Cục trưởng rồi? Ngay cả Cục trưởng của chúng tôi cũng vô cùng tôn kính Trạm trưởng Lý, chẳng lẽ anh còn trâu bò hơn Cục trưởng của chúng tôi?”


Hai đặc công tinh anh này nhìn nhau cười, theo như bọn họ nghĩ, chắc chắn sau khi Trần Xuân Độ trốn từ nhà họ Trương trở về sẽ càng đắc ý hống hách.


Không nhìn thầy Trạm trưởng Lý, căn bản khó có thể xóa bỏ kiêu căng hồng hách của anh.


Sau khi đi vào phòng An toàn, trước đó phòng An toàn bị đập phá đã được những đặc công ở đây sửa chữa rất nhiều, hai đặc công dẫn Trần Xuân Độ đến trước mặt Trạm trưởng Lý.


Bọn họ đi đến trước cửa phòng mới thu lại khí thế, cung kính gọi: “Trạm trưởng Lý, chúng tôi mang người đến rồi.”


Trần Xuân Độ nhìn ông lão già nua như ngọn đèn trước gió kia, trải qua hành hạ vừa rồi, ông ta lại bị đưa đến nhà họ Đỗ, cho dù Trần Xuân Độ cứu được ông ta ra, để đặc công đưa ông ta trở lại phòng An toàn trước… Nhưng rõ ràng thân thể xương cốt của Trạm trưởng Lý đã không chịu nổi cường độ như thế này, bây giờ Trạm trưởng Lý nhắm chặt hai mắt, phảng phất như không nghe thấy lời nói của đặc công kia, hơi thở yếu ớt, nếu không phải cảm giác của Trần Xuân Độ và đặc công ở đây nhạy bén, căn bản khó có thể cảm nhận được hơi thở mỏng manh của Trạm trưởng Lý!


“Từ sau khi trở về ông ta cứ như vậy sao?” Lông mày Trần Xuân Độ nhăn lại, từ đầu đến cuối vẫn luôn không thả lỏng.


Trong phòng còn mấy đặc công khác, nhìn Trạm trưởng Lý, lo lắng gật đầu.


“Chúng tôi đã mời bác sĩ chuyên gia giỏi nhất thành phố T đến, trên đường đi cũng báo cáo tình hình rồi.”


Một vị đặc công nói ra.


“Vô dụng thôi.” Đột nhiên, Trần Xuân Độ nói.


Xoạt!


Trần Xuân Độ đột nhiên nói chuyện, ánh mắt của toàn bộ đặc công ở đây đồng loạt rơi xuống người anh.


“Với tình trạng bây giờ của ông ta, cho dù là chuyên gia đứng đầu nước C điều trị cũng không có tác dụng gì.” Giọng điệu Trần Xuân Độ bình tĩnh, dù ánh mắt của những đặc công này rơi lên trên người anh cũng không khiến anh bối rối chút nào.


“Anh có ý gì, chẳng lẽ Trạm trưởng Lý đã không thể cứu được nữa rồi sao?”


Bầu không khí hoàn toàn im lặng, một vị đặc công phá vỡ yên lặng, nói.


“Đừng tin anh ta, trước đó anh ta còn nói đã tiêu diệt toàn bộ hai nhà Đỗ Trương báo thù cho Trạm trưởng Lý, vừa rồi tôi tận mắt nhìn thấy anh ta trốn từ nhà họ Trương ra, tên này chính là một tên lừa đảo.” Vị đặc công lúc trước dẫn Trần Xuân Độ trở lại phòng An toàn lạnh lùng nhìn Trần Xuân Độ nói.


“Anh dựa vào cái gì mà nói như vậy?” Một vị đặc công trong đó bước ra, đi đến trước mặt Trần Xuân Độ, nhìn chằm chằm Trần Xuân Độ hỏi.


Trần Xuân Độ vừa định trả lời, đột nhiên, một đặc công đứng ở cạnh cửa sổ nhìn ra bên ngoài, vui mừng hô lên: “Đến rồi đến rồi! Bác sĩ đến rồi!”


Đặc công kia vừa hô, chỉ chốc lát sau, máy đặc công khác phóng ra ngoài phòng, đi nghênh đón vị chuyên gia đứng đầu thành phố T kia.


Bác sĩ kia mặc áo blouse trắng, không biết những đặc công này dùng cách nào mời được, cầm hòm thuốc đi đến bên cửa phòng Trạm trưởng Lý, đuổi tất cả mọi người ở bên trong ra ngoài.


Cửa phòng, mắy vị đặc công lo lắng chờ đợi, mà Trần Xuân Độ thì tháo mặt nạ xuống, châm một điều thuốc, thảnh thơi nuốt mây nhả khói.


“Không phải quan hệ của anh và Trạm trưởng Lý rất tốt sao, ông ấy ở bên trong, vẫn chưa biết tình huống như thế nào đâu, vậy mà thoạt nhìn tâm trạng anh rất tốt.” Đúng lúc này, vị đặc công dẫn Trần Xuân Độ trở lại phòng An toàn cười lạnh nói.


Đặc công kia vừa nói như vậy, những đặc công còn lại thi nhau đưa mắt nhìn sang Trần Xuân Độ, mang theo suy nghĩ không hài lòng.


“Nóng ruột có tác dụng không?” Trần Xuân Độ thản nhiên đáp lại một câu, lười tranh luận với đặc công này.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Chàng rể phế vật convert
Chàng Rể Đỉnh Cấp
  • KK Cố Hương
Chàng rể bất đắc dĩ của nữ thần
Chàng Rể Đệ Nhất

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom