Advertisement
Advertisement
  • Chương 451: Người tiết lộ tin tức

"Nói như vậy, chỉ có lời nói của Trương Luân ở Trương gia là có trọng lượng và sức ảnh hưởng lớn nhất, mà người tiết lộ tin tức lần này cũng là người của bọn họ, nghĩ đến tầm ảnh hưởng của việc này nên Trương gia mới phong tỏa hoàn toàn tin tức
Chu Dương cười nói, nghi hoặc trong lòng được làm sáng tỏ, mối bận tâm về Trương Kiệt, cũng được giải tỏa. Quả nhiên, ba ngày sau, cuối cùng Chu Dương cũng nhận được cuộc gọi từ Trương gia, sau hơn hai
mươi ngày Trương gia biệt tăm biệt tích.
Mà người gọi cuộc điện thoại đó chính là Trương
Kiệt. "Alo, Chu Dương, dạo này thấy nhiều cuộc gọi của cậu nhưng vì tội hơi bận, nên không nghe máy được, thật ngại quả"
Giọng nói của Trương Kiệt trong dien thoại truyền đến tại Chu Dương.
Chu Dương an tâm hơn, nếu Trương Kiệt gọi đi đến, chứng tỏ Trương Kiệt không sao, còn lần này, hành động trong nội bộ Trương gia, cũng không ph nhằm vào cậu ấy.
Nhưng Chu Dương cảm nhận được sự mệt mỏi trong giọng nói của Trương Kiệt.
Cảm giác mệt nhọc này, khiến Chu Dương ấn tượng, thậm chí còn ấn tượng sâu sắc hơn so với vi, Trần Thế Hào quay về.
Thoáng chốc, một câu hỏi lớn đặt ra trong đầu
Chu Dương. Khoảng thời gian này, Trương gia dã xày ra chuyện gi?
"Trương Kiệt, cậu không sao chứ?" Mặc dù Chu Dương rất tò mò về những gi dã xảy
ra ở Trương gia trong thời gian này, nhưng lúc này anh không muốn hỏi. Dù sao, Trương Kiệt mệt mỏi như thế, còn gọi
điện thoại xin lỗi minh, chắc hẳn là vừa nhìn thấy
cuộc gọi minh gọi den.
Mà trong khoảng thời gian này, Trương Kiệt it dùng điện thoại, có lẽ Trương gia thực hiện lệnh giới tức nghiêm cả gia đình.
Nghĩ như vậy, trong lòng Chu Dương càng hiếu và nặng nề hơn.
Một mặt là tò mò về những gì đã xảy ra với
Trương gia.
Mặt khác, trong Trương gia, ai là người tiết lộ tin tức, cũng khiến anh hiếu kỳ.
“Ừ, tôi không sao, chỉ là thời gian gần đây hơi
căng thẳng, nhưng bây giờ đã đỡ hơn, đúng rồi khi
nào cậu có thời gian, tôi tìm cậu nói chuyện."
Trương Kiệt cười nói, tuy rằng giọng nói đầy mệt mỏi, nhưng đã có phần dịu lại, tinh thần căng thẳng trong thời gian dài, bỗng nhiên được giải tỏa, cũng là một loại cảm giác được giải thoát.
Mà điều này, lại càng làm Chu Dương ngạc nhiên
hơn.
"Được, vậy này cuối tuần đi, nghe giọng của cậu mệt mỏi quá, nghỉ ngơi cho tốt, dừng voi." Nói với Trương Kiệt vài câu, Chu Dương đã chủ
động cúp máy. Anh cảm nhận được, Trương Kiệt quá mệt mỏi, tưởng chừng có thể ngủ trong lúc nói chuyện.
Trương gia.
Sau khi cúp điện thoại, Trương Kiệt nhìn vào khoảng sân nhỏ bên ngoài phòng, cảm thấy trong lòng thật khó chịu.
Mặc dù cậu ấy tỏ ra thoải mái, cũng chẳng có bộ dạng căng thẳng khi nói chuyện với Chị Dương qua điện thoại, nhưng chỉ là giả vờ.
Trên thực tế, thể xác và tinh thần cậu ấy hết sức mệt mỏi và buồn bực, đã khiến cậu ấy không thể chống đo thêm nữa.
Thậm chí cậu ấy nghi ngờ, nếu tiếp tục nói chuyện với Chu Dương, rất có thể sẽ ngủ quên mất. Có điều, nghĩ đến trải nghiệm hai mươi ngày qua, Trương Kiệt vẫn cảm thấy như một giấc mơ, làm người ta khó tin.
Chẳng mấy chốc, mi mắt sụp xuống, Trương Kiệt vội vàng đi tới giường, thậm chí không kịp cởi quần áo, hai mắt nhắm lại, ngủ thiếp đi ngay lập tức. Một lúc lâu sau, Trương Anh di vào.
Nhin thấy Trương Kiệt mệt mỏi nằm ngủ trên giường, Trương Anh thật sự cảm thấy rất đau lòng.
Trương Anh biết, Trương gia mấy ngày nay xảy ra nhiều chuyện, đối với Trương Kiệt mà nói, thật sự là một gánh nặng quá lớn.
Thậm chí, có thể khiến quan niệm của Trương Kiệt sau hai mươi ngày này trở nên rối rắm.
Nhưng đôi lúc, có một số chuyện cn phải thực hiện, ngay cả khi nó sẽ gây ra áp lực lớn, Trương Anh cũng sẽ không lùi bước.
Nghĩ như vậy, Trương Anh trở nên kiên quyết hơn, trong mắt lóe lên một sự tàn nhẫn.
Cúi người tới trước, Trương Anh kéo chăn đắp cho Trương Kiệt, nhét các góc chăn cần thận, rồi từ từ rời khỏi phòng. Thời gian thấm thoắt trôi qua, mới đó đã đến cuối tuần.
Chu Dương và Trương Kiệt đã hẹn trước, Trương Kiệt sẽ đến Trường Sa tìm Chu Dương, hai người cùng nhau trò chuyện,
Nói một cách nghiêm túc, dây là lần đầu tiên họ gặp nhau chính thức sau khi tốt nghiệp ra trường.
Quán cafe Zero.
Kể từ lần gặp Giang Yến, Chu Dương cảm thấy quán này cũng là một địa điểm tốt. Vừa yên tĩnh lại riêng tư.
Tuy rằng vị trí ở cạnh bờ hồ, bên ngoài quán ngươi hơi ào.
Nhưng bên trong quán khá vắng Khi Trương Kiệt vào quán, cậu ấy cũng bất ngờ khi thấy một vài vị khách rải rác bên trong này khách vắng như vậy, ông chủ không kiếm tiền sao?"
Trương Kiệt ngạc nhiên, ngoại trừ khuôn mặt hơi nhợt nhạt, dường như mọi thứ đều Chu Dương Trương Kiệt không có nhiều thay
đổi, anh cũng cảm thấy yên tâm phần nào. ít nhất, anh cũng không mặt với người
bạn đại học bị thay đổi hoàn toàn. Càng huống hồ, mỗi khi có một sự thay đổi lớn trong gia dinh, tinh thần của một người sẽ thay đổi rất lớn. Chu Dương nghe rất nhiều về câu nói
Quán cafe Zero.
Kể từ lần gặp Giang Yến, Chu Dương cảm thấy quán này cũng là một địa điểm tốt. Vừa yên tĩnh lại riêng tư.
Tuy rằng vị trí ở cạnh bờ hồ, bên ngoài quán ngươi hơi ào.
Nhưng bên trong quán khá vắng Khi Trương Kiệt vào quán, cậu ấy cũng bất ngờ khi thấy một vài vị khách rải rác bên trong này khách vắng như vậy, ông chủ không kiếm tiền sao?"
Trương Kiệt ngạc nhiên, ngoại trừ khuôn mặt hơi nhợt nhạt, dường như mọi thứ đều Chu Dương Trương Kiệt không có nhiều thay
đổi, anh cũng cảm thấy yên tâm phần nào. ít nhất, anh cũng không mặt với người
bạn đại học bị thay đổi hoàn toàn. Càng huống hồ, mỗi khi có một sự thay đổi lớn trong gia dinh, tinh thần của một người sẽ thay đổi rất lớn. Chu Dương nghe rất nhiều về câu nói
đã xảy ra chuyện gì đó không tốt, cho nên đến bây giờ Trương Kiệt vẫn còn chịu ảnh hưởng không nhỏ.
"Thật ra, bây giờ tôi không nói thì cũng không giấu giếm được bao lâu nữa, người khác hoặc gia tộc
khác, chắc chắn cũng sẽ nhanh chóng biết được." Trương Kiệt lắc đầu, sắc mặt đã trở lại bình thường nhưng trong giọng nói còn có phần bất lực.
"Thật ra, khoảng thời gian này, cả gia tộc vẫn luôn điều tra vụ rò ri thông tin ở Trường Sa lần trước."
Trương Kiệt chậm rãi nói.
Chu Dương yên lặng lắng nghe. "Trên thực tế, khi tin tức được đăng tải ở khắp
các trang mạng, tôi đoán, một khi chúng tôi về nhà, chắc chắn sẽ bắt đầu một cuộc điều tra, nhưng tôi không ngờ, mọi thứ nhanh đến mức tôi không kịp
phản ứng."
"Hơn nữa, lần này, người tiết lộ lịch trình của chúng tôi, tôi căn bản không ngờ, thậm chi, gần như tất cả mọi người trong gia tộc đều không ngờ den."
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom