Advertisement
Advertisement
  • Chương 366: Giang gia giận dữ

Chu Dương trợn mắt há hốc mồm.
"Anh là người tốt."
Giang Yến nói rất dịu dàng, quanh quẩn ở trong tai Chu Dương mãi không tản đi.
Lòng Chu Dương lặng thinh. Anh không ngờ trên đời lại có một người phụ nữ nói anh là người tốt.
Hơn nữa, người phụ nữ đó còn là cô nàng xinh đẹp Giang Yến.
"Thật ra thì, tôi không phải người tốt."
Chu Dương hơi giật khóe miệng, khẽ nói.
Hiển nhiên Giang Yến cũng hiểu ý anh, cô che mặt cười khẽ.
Bầu không khí lạnh lùng giữa hai người trước đó đã tan biến chỉ sau một câu nói đùa, trở nên thoải mái hơn hẳn.
Chu Dương thấy thế thì trong lòng cũng dần bình tĩnh lại, cảm thấy có lẽ Giang Yến sẽ không cố ý tiếp cận mình, vì thế tâm trạng anh cũng vui vẻ hơn.
Nhưng hai người họ trò chuyện ở trong phòng, nên không biết bây giờ bên ngoài đã trở mặt sắp cãi nhau.
Buổi tiệc tối của Giang gia mời tới toàn bộ đều là thanh niên tài giỏi ở tỉnh Tương Tây, với mục đích kén rể cho Giang Yến.
Những người tới tham gia bữa tiệc cũng đều nhằm vào mục đích đó.
Tuy Chu Dương đã gây ra một trận náo loạn lớn trong buổi tiệc, nhưng cũng không gây ảnh hưởng quá nhiều đến cảm xúc của mọi người.
Dù sao thì bọn họ cũng không có mâu thuẫn gì với Chu Dương. Đối tượng bọn họ hứng thú vẫn là Giang Yến.
Nhưng đã qua hơn hai tiếng, nhân vật chính của buổi tiệc - Giang Yến vẫn chưa xuất hiện, khiến không ít người bất mãn và lên tiếng chất vấn.
"Chúng tôi đợi ở đây đã hơn hai tiếng rồi, không biết bao giờ tiểu thư Giang Yến mới xuất hiện?"
"Đúng đấy, chúng tôi tới đây vì tiểu thư Giang Yến, tại sao đến bây giờ vẫn chưa thấy cô ấy đâu?"
"Chẳng lẽ tiểu thư Giang Yến cảm thấy chúng tôi chướng mắt? Đã thế thì còn tổ chức bữa tiếc này làm gì?"
"Nhanh lên đi anh Giang, mau mời Giang Yến ra đây, cũng không thể để chúng tôi cứ chờ mãi như thế chứ?"
"Hay tiểu thư Giang Yến không hề có mặt ở đây?"
...
Sắc mặt của mọi người ở trong buổi tiệc đều rất khó coi. Cả đám người nhìn chằm chằm vào Giang Hành Nguyên. Là ông ta bày ra, thì ông tha phải đưa ra được một lời giải thích hợp lý.
Hoặc để cho Giang Yến xuất hiện ngay bây giờ, hoặc thẳng thắn thừa nhận Giang Yến không hề có ở đây.
Ngay lập tức, vẻ mặt của Giang Hành Nguyên rất u ám, ông ta bất lực không nói được câu nào.
Còn ba người Dư Hoa, Đỗ Văn và Đường Văn Trung biết tình huống cụ thể, nhưng họ có quan hệ đồng minh với Giang gia, bây giờ đứng ra vạch trần thì không hay lắm.
Bọn họ cũng đang thầm nghĩ không biết Giang Yến đã đi đâu.
Đám người Trương gia ở bên cạnh thì quay sang nhìn nhau, rõ ràng không nghĩ tới tình huống sẽ thành như thế.
Giang Hành Nguyên bị mọi người dồn ép mà chẳng thể làm gì được, khiến cho đám người Trương vô cùng sung sướng.
"Hừ, vốn dĩ Giang Yến không hề có mặt ở trang viên của Giang gia! Các người có nằm mơ mới gặp được cô ta!"
Đúng lúc đó, một giọng nói lạnh lùng chợt vang lên.
Tất cả lập tức ồ lên.
Mọi người đều dồn ánh mắt về phía người vừa lên tiếng.
Trương Đào của Trương gia!
"Trương Đào, đừng nói lung tung!"
Trương Luân thay đổi sắc mặt, vội vươn tay ngăn lại Trương Đào, không cho hắn nói tiếp, sau đó nhìn mọi người với vẻ trấn an.
"Thằng con nhà tôi ăn nói linh tinh, mọi người đừng nghĩ là thật!"
Chỉ là lời ông ta nói không hề có tác dụng.
Trương Đào đã nói ra được những từ then chốt, vậy nên dù có giải thích thế nào thì mọi người cũng không quan tâm.
Bọn họ chỉ biết lúc này Giang Yến không ở trong trang viên của Giang gia.
Bọn họ còn bị Giang gia lừa dối, mất công đợi hơn hai tiếng.
"Hừ! Giang Hành Nguyên, ông phải cho chúng tôi một lời giải thích!"
"Đúng đấy, rõ ràng tiểu thư Giang Yến không ở đây, sao ông không nói với chúng tôi? Chẳng lẽ thời gian của chúng tôi không quan trọng sao?"
"Đúng đấy, tôi thấy không cần thiết phải tổ chức buổi tiệc tối này đâu!"
"Chúng ta đi thôi! Giang Hành Nguyên, nếu như không ông không đưa ra lời giải thích, thì sau này không xong với chúng tôi đâu! Kể cả Giang gia ông, chúng tôi cũng không sợ!"
...
Ngay từ đầu mọi người đã thấy nghi ngờ, bây giờ Trương Đào chợt nói ra một câu như thế, lập tức châm ngòi thuốc nổ ở trong lòng mọi người.
Rất nhiều người đều ồn ào quát tháo, sắc mặt tràn đầy vẻ giận dữ.
"Đủ rồi!"
Khuôn mặt Giang Hành Nguyên tối sầm lại, liếc nhìn Trương Đào, trông có vẻ đang rất tức giận.
Ông ta không ngờ rằng Trương Đào lại chợt nói ra câu đó vào ngay lúc này.
Rõ ràng chỉ có một vài người biết được tin Giang Yến không có ở đây. Hơn nữa Trương Đào không hề nằm trong số những người ấy.
"Hừ! Giang Hành Nguyên, tình hình bây giờ đã rất rõ ràng rồi. Đã hơn hai tiếng trôi qua, tiểu thư Giang Yến vẫn chưa chịu xuất hiện. Chỉ sợ là, cô ấy đã không có ở đây! Hay là, cô ấy thấy chúng tôi không vừa mắt? Đã thế thì ông cứ nói thẳng ra đi, chúng tôi vẫn biết tự lượng sức mình!"
Một người đàn ông trung niên đứng trong đám người hô to với Giang Hành Nguyên, thái độ không hề do dự.
Giang Hành Nguyên đanh mắt nhìn, nhận ra người đàn ông trung niên nói chuyện là ai.
Người của Đinh gia ở Trường Sa.
Trước kia Đinh gia vẫn luôn phụ thuộc vào Giang gia. Mà Định Lập – thế hệ trẻ trong gia tộc cũng có mặt ở đây. Lúc này, Đinh Lập đang đứng ở ngay bên cạnh, sắc mặt lạnh lùng.
Giang Hành Nguyên biết, Đinh gia và Trần gia có quan hệ rất tốt.
Nếu Đinh gia đã ra mặt, vậy Trần gia thì sao?
Giang Hành Nguyên còn chưa kịp suy nghĩ, thì Trần Lễ - gia chủ Trần gia cũng đã lên tiếng.
"Các vị, Giang gia đã đùa cợt chúng ta như thế, không biết có phải hay ở trong mắt Giang gia, chúng ta chẳng đáng gì? Ông ta muốn đối xử với chúng ta như thế nào cũng được!"
Trần Lễ nói rất mạnh mẽ chính trực, thoáng chốc đã khiến rất nhiều người đồng tình.
Chỉ trong phút chốc, rất nhiều người ở trong buổi tiệc đã lên tiếng phụ họa.
Nhất thời Giang Hành Nguyên và cả Giang gia đều rơi vào cảnh tiến thoái lưỡng nan.
"Được, nếu mọi người đã yêu cầu thì tôi sẽ cho mọi người một lời giải thích!"
"Người đâu, lập tức cho người đi tìm tiểu thư! Nhất định phải tìm tiểu thư bằng được!"
Mặt mũi Giang Hành Nguyên u ám. Dứt lời, ông ta liền nhìn về phía mọi người, nhất là mấy gia tộc cầm đầu như Đinh gia và Trần gia.
"Như thế mấy người đã hài lòng chưa?"
Giọng điệu của ông ta không hề thiện chí. Rõ ràng Giang Hành Nguyên đang rất tức giận.
Đinh gia, Trần gia và cả mấy gia tộc khác đều là gia tộc phụ thuộc vào Giang gia, bị Giang gia khống chế.
Trong đó, Trần gia còn có quan hệ thông gia với Giang gia.
Đáng lẽ những gia tộc này phải ủng hộ Giang gia.
Có điều bây giờ tất cả đều muốn làm khó gia tộc này
Bầu không khí trong buổi tiệc lập tức trở nên căng thẳng.
"Nếu anh Giang đã có quyết định, vậy thì chúng ta hãy đợi ở đây một lát, hi vọng anh Giang thật sự có thể tìm được tiểu thư Giang Yến."
Sắc mặt Trần Lễ vẫn như thường, thờ ơ nói, sau đó tìm nơi ngồi xuống.
Buổi tiệc tối trở nên dang dở. Đám bảo vệ của Giang gia đồng loạt ra ngoài, gây nên xáo động không nhỏ ở thành phố Trường Sa.
Nếu Giang Yến không có ở trang viên của Giang, vậy trong thời gian ngắn như thế, chắc chắn cô ấy vẫn chưa rời khỏi Trường Sa.
Huống chi, hành lý và giấy tờ của Giang Yến vẫn còn ở trong phòng, chưa bị mang đi, vậy thì càng chứng tỏ cô vẫn đang ở Trường Sa.
Chu Dương và Giang Yến đang trò truyện vui vẻ ở trong khách sạn, không hề biết được những chuyện này.
"Lâu lắm rồi tôi không đi dạo ở Trường Sa, anh có muốn ra ngoài đi dạo với tôi không?"
Giang Yến nhìn đồng hồ xem thời gian, mỉm cười đưa ra lời mời.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom