• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Bùi Nguyên Minh - Phú Đại Gia Ở Rể - Chàng Rể Quyền Thế (4 Viewers)

Advertisement
Advertisement
  • Chương 634-639

Chương 634

Bối Thiếu Long quỳ xuống giống như xương
sống của nhà họ Bối bị gấy vậy.

Tất cả niềm kiêu hãnh của nhà họ Bối, lòng tự
tôn, tự ái của nhà họ Bối, vào lúc này đều tan
thành mây khói.

“Phốc!”



“Phốc!”

“Phốc!”

Bối Hoàng Triết và đám người nhà họ Bối
cũng lần lượt quỳ trên mặt đất.

Bọn họ đã sớm không chịu nổi.



Toàn thân bọn họ đều ướt đẫm mồ hôi, lúc

này giống như vừa đi từ trong đêm tuyết lạnh ra.

Ở trước mặt người này, ngay cả tư cách hô
hấp bọn họ cũng không có.

Bùi Nguyên Minh lạnh lùng nhìn cảnh này.

Dường như cảnh tượng toàn bộ người nhà họ
Bối đều quỳ xuống, không có ảnh hưởng gì đến
anh.

Một lúc sau, anh nhìn về phía Vân Lam: “Buồn
cười thật, người anh em của tôi luôn coi cô như là
tình yêu của cậu ấy, là toàn bộ của cậu ấy!”

“Buồn cười hơn nữa là, cô không những phản
bội cậu ấy vì vinh hoa phú quý, mà chỉ vì muốn
hợp tác với người nhà họ Bối, cô thậm chí còn
không tiếc bán rẻ bản thân trở thành đồ chơi của
bọn họi”

“Khi cô đang tận hưởng những điều này, cô
có bao giờ nghĩ đến, người anh em tốt của tôi

đang ở dưới địa ngục, chết không nhắm mắt chứ!”

“Tôi đã từng nói với mấy người rồi, nếu như
hôm nay không nhận tội trước phân mộ của Văn
Hạo, các người sẽ biết hậu quả phải nhận là gì...

“Mấy người coi lời nói của tôi như gió thoảng
qua tai sao?”

“Tôi...

Vân Lam lập tực quỳ xuống đất.

Còn Vương Minh và Lữ Tiểu cũng bị dọa đái
cả ra quần, trên người toàn mùi nước tiểu.

Người nhà họ Bối bên này, Bối Hoàng Triết là
người đầu tiên cầu xin tha thứ: “Tôi sai rồi! Tôi
thật sự sai rồi! Tôi thật sự biết sai rồi!”

“Chúng tôi thật sự cũng sai rồi! Phùng tiên
sinh, xin anh hãy tha thứ cho chúng tôi!”

Tất cả những người này đều quỳ xuống trước

phần mộ của Phùng Văn Hạo, thay phiên nhau
dập đầu, cái này nối tiếp cái kia.

Đặc biệt là ba người Vân Nam, lúc này không
còn quan tâm đến việc gì nữa không ngừng đập
đầu.

“Đoàng đoàng đoàng —“

Âm thanh vang lên khiến bọn họ sợ hãi liên
tiếp đập đầu đến nỗi chảy cả máu, nhưng bây giờ
không ai dám dừng lại cả.

Bối Hoàng Triết vừa quỳ ở bên cạnh liên tục
dập đầu, vừa nói: “Thế tử, chúng tôi sai rồi! Chúng
tôi thật sự sai rồi!”

“Ngài đại nhân không chấp kẻ tiểu nhân, hãy
coi như chúng tôi là rắm mà thả đi! Xin hãy tha
cho chúng tôi lân này!”

Những người khác trong nhà họ Bối cũng rối
rít lên tiếng.






5-77.png
transparent.gif


6-88.png
transparent.gif


7-99.png

Chương 635

Bùi Nguyên Minh nhìn dáng vẻ chật vật của
Bối Thiếu Long, lại nhìn bộ mặt kinh tởm của
người nhà họ Bối.

Không nhịn được cười lạnh nói: “Thú vị,
nhưng mà các người nhận thua cũng tốt, câu xin
tha thứ cũng được..."

“Nhưng mà tất cả những điều này cũng là bởi
vì thân phận của tôi...”



“Nếu như không phải bởi vì thân phận của tôi,
các người sẽ quỳ ở đây câu xin tha thứ, quỳ ở đây
nhận thua sao?”

“Sẽ không!”

Bùi Nguyên Minh tiến lên phía trước, đá một

Cước.



“Bốp” một tiếng, dáng vẻ kiêu ngạo cuối cùng
của nhà họ Bối, giống như đầu gối của Bối Thiếu
Long bị vỡ thành từng mảnh.

Anh ta không cam lòng, hơn nữa cho dù
không muốn thì giờ phút này anh ta cũng chỉ có
thể quỳ trên mặt đất, giống như sám hối.

Sau đó, Bùi Nguyên Minh lạnh lùng nói: “Bối
Thiếu Long, Bối Hoàng Triết, Vân Lam, Lữ Tiểu,
Vương Minh...

“Mấy người ngẩng đầu lên cho tôi..”

Mỗi một người bị gọi tên, bao gồm cả Bối
Thiếu Long kiêu ngạo nhất, cũng theo bản năng
ngấng đầu.

Từng người một bọn họ tim giỗng như muốn
nhảy ra ngoài, vẻ mặt vô cùng khẩn trưởng.



13-35.png
transparent.gif









14-44.png
transparent.gif


15-66.png
transparent.gif


16-80.png
transparent.gif


17-87.png

Chương 636

Cuối cùng, đôi mắt lạnh băng của Bùi Nguyên
Minh nhìn về phía đám người Lý Bảo Tuân.

Đám người Lý Bảo Tuân này ra đường luôn
cao cao tại thượng, không coi ai ra gì, giống như
người ở trên trời nhìn xuống chúng sinh vậy.

Nhưng cho dù bình thường có tự phụ, kiêu
ngạo nữa cũng vô dụng.



Cảm nhận được ánh mắt lạnh như băng của
Bùi Nguyên Minh, những người này đều bò lốm
ngổm trên mặt đất, thân thể không ngừng run rẩy,
mồ hôi trên người không ngừng chảy xuống.

Bởi vì họ biết, tài sản và tính mạng của bọn họ
cũng được quyết định bằng một lời của Bùi

Nguyên Minh.

Lạnh nhạt nhìn những người này, Bùi Nguyên
Minh nói: “Tội chết có thể tha, tội sống khó thoát!”



“Mặc dù cái chết của người anh em tôi không
liên quan đến mấy người.”

“Nhưng mấy người đã quấy rầy người anh em
của tôi, tất cả mọi người đều phải quỳ lạy ở trước
phần mộ của cậu ấy ba ngày ba đêm!”

“Dạ dạ dạ!” Lý Bảo Tuân vâng vâng dạ dạ nói.

“Vâng, chúng tôi đã rõ!”

“Tất cả mọi người đều quỳ tới, không cho
phép đứng lên!”

Lý Bảo Tuân lập tức ra lệnh, toàn bộ những
tên côn đồ kia đều bò lổm ngổm tới quỳ ở trước
phần mộ của Phùng Văn Hạo.

Vẻ mặt Lý Bảo Tuân bây giờ trông vô cùng

xấu hổ, không dám nhìn Bùi Nguyên Minh, thấp
giọng nói: “Thế tử, sau ngày hôm nay chúng tôi sẽ
đặc biệt xây một nghĩa trang ở đây, chúng tôi
cũng sẽ cho người đến bảo vệ nghĩa trang của
Phùng tiên sinh, tôi đảm bảo sau này sẽ không có
ai đến quấy rầy Phùng tiên sinh!”

Bùi Nguyên Minh khẽ cau mày, nhưng cũng
không từ chối.

Bản thân anh cũng sơ sót bỏ qua chuyện này,
không nghĩ tới Lý Bảo Tuân lại có thể nghĩ ra.

Xem ra người này rất biết quan sát, khó trách
có thể trở thành đại lão ở Dương Thành.

Không quan tâm đến mấy người này nữa, Bùi
Nguyên Minh nhìn về phía quân sĩ của Đường Đao
Doanh, lớn tiếng nói: “Các anh em đã khổ cực rồi!”

“Vì Thế Tử mà phục vụ! Là chuyện đương
nhiên!”

“Thế tử vô địch!”

Trận này không có khói súng, cuối cùng cũng
hạ màn vào thời khắc này.

Đáng tiếc, chuyện xảy ra ở đây, nhất định
không có bất kỳ ai khác được biết.

Người nhà họ Bối không dám nói linh tỉnh,
những người đi đường cũng đều bị hạ lệnh cấm
nói.

Sợ rằng, đến khi người nhà họ Bối hoàn toàn
biến mất, người ngoài mới có phản ứng...

Ngay khi Bùi Nguyên Minh chuẩn bị rời đi, Bối
Thiếu Long bỗng nhiên ngẩng đầu lên, lạnh lùng
nói: “Thế Tử Minh, cậu thật sự cảm thấy, kẻ ra tay
với Phùng Văn Hạo năm đó, thật sự là nhà họ Bối
chúng tôi là chủ mưu phía sau sao? Nhà họ Bối
chúng tôi chính là hung thủ sao?”




Sắc mặt của Bùi Nguyên Minh hơi đổi, ở trong



25-64.png
transparent.gif


26-73.png
transparent.gif


27-81.png

Chương 637

“Nên Bùi Văn Kiên rất tức giận, cậu ta đích
thân đi đến gặp tôi, mục đích của cậu ta rất đơn
giản, chính là để cho cậu vĩnh viễn không thể trở
vê Dương Thành!”

Bùi Nguyên Minh cuối cùng cũng hiểu, vì sao
nhà họ Bối lại ra tay với Phùng Văn Hạo.

Vốn Phùng Văn Hạo ở Dương Thành đối với
nhà họ Bùi cũng có lợi, ít nhất có thể thông qua
cậu ấy để quan sát Bùi Nguyên Minh.



Nhưng nhà họ Bối nhất định muốn ra tay với
Phùng Văn Hạo, thậm chí không tiếc vận dụng
thủ đoạn xấu xa như vậy.

Quả nhiên là Bùi Văn Kiên.

Nói cách khác, mấy bóng người trong video
kia, mà người câm đầu chính là Bùi Văn Kiên.

Vậy Bùi Diễm Lan có phần trong việc này
không?



Thấy vẻ mặt của Bùi Nguyên Minh, Bối Thiếu
Long thở dài nói: “Nếu như nhà họ Bõi chúng tôi
không có dã tâm, Bùi Văn Kiên cũng không có cơ
hội điều khiển chúng tôi...”

“Đáng tiếc, là tôi bị ma quỷ ám ảnh, không
nhìn rõ thực lực của nhà họ Bối...”

“Không phải tôi đang nhận sai vì đã ra tay với
cậu ấy, mà tôi không biết mình sai..”

Dứt lời, Bi Thiếu Long lại chậm rãi nói: “Thế
Tử Minh, thắng làm vua thua làm giặc, xưa nay
đều như vậy. Hôm nay, tôi thua không oan!”

Sắc mặt Bùi Nguyên Minh lạnh như băng,
xoay người rời đi.

Không biết thời gian đã trôi qua bao lâu.

Nhà họ Trịnh bên này.

Trịnh Tuyết Dương đã khóc cạn nước mắt, cô
đã khóc ngất đi ba lân.

Trịnh Tuấn gọi điện cho ông cụ Trịnh hỏi
thăm tình hình.

Ông cụ Trịnh đương nhiên đang quan tâm
đến chuyện này, cau mày nói: “Mới vừa lầy được
một ít tin tức bên ngoài, bên kia hình như đã kết
thúc.”

“Nhưng từ đầu đến cuối cũng không thấy
người nào đi ra! Càng không nhìn thấy Bùi
Nguyên Minh đâu, chắc hẳn, người con rể này đã
chết!”

Bởi vì theo như lời đồn thì Trịnh Tuyết Dương

là người phụ nữ của Thế Tử Minh, cho nên ông cụ
Trịnh vẫn rất quan tâm đến sự an nguy của cô.
Sau khi nói xong chuyện của Bùi Nguyên
Minh, ông ta mới hỏi: “Tuyết Dương sao rồi?”
“Cha, con bé đã ngất đi ba lần rôi..” Trịnh
Tuấn thở dài.
Ông cụ Trịnh giận dữ: “Mấy người an ủi con
bé kiểu gì vậy? Mau an ủi con bé thật tốt cho tôi!”
“Nói cho con bé biết! Bây giờ Bùi Nguyên
Minh chết mới là chuyện tốt!”

“Như vậy con bé mới có thể suôn sẻ tái hôn!”

“Nhà họ Bối không được, đến lúc đó chúng ta
sẽ tìm một mối hôn sự tốt hơn, cho dù gả cho Thế
Tử Minh làm vợ nhỏ cũng được!”




“Mấy người cũng nhớ cho tôi! Bùi Nguyên
Minh đã chết! Cơ hội đi lên của họ Trịnh ta đã tới



35-57.png
transparent.gif


36-64.png
transparent.gif


37-77.png

Chương 638

Mãi cho đến buổi tối, Bùi Nguyên Minh vẫn
chưa trở về.

Mặc dù Trịnh Tuyết Dương lại hôn mê, nhưng
cuối cùng cô vẫn phải chấp nhận sự thật này,
rằng chồng của cô đã chết.

Ông cụ Trịnh còn vì chuyện này đặc biệt mở
một bữa tiệc lớn, nói là vì để tưởng nhớ Bùi
Nguyên Minh, nhưng thật ra là muốn ăn mừng.



Cuối cùng nhà họ Trịnh cũng có thể thoát
khỏi người con rể này.

Trịnh Tuyết Dương mơ mơ màng màng bị
Trịnh Tuấn và Thanh Linh dẫn tới bữa tiệc.

Ngược lại là Trịnh Khánh Vân lại tự khóa mình

trong phòng, cho dù có chuyện gì cũng không
chịu ra ngoài, người bên ngoài không thầy được ở
bên trong.



Biệt thự nhà họ Trịnh.

Giờ phút này, ông cụ Trịnh uy nghỉ đứng dậy,
nâng ly rượu vang lên.

“Mục đích của bữa tiệc hôm nay rất đơn giản!”

“Thứ nhất, là khôi phục thân phận người nhà
họ Trịnh của Trịnh Tuyết Dương!”

“Thứ hai, là chúc mừng Trịnh Tuyết Dương
của chúng ta đã khôi phục tự do, được giải thoát
hoàn toàn!”

“Thứ ba, sau này hy vọng khi Trịnh Tuyết
Dương lên làm giám đốc công ty Thiện Nhân mọi
người vẫn sẽ tiếp tục ủng hộ con bé, dù sao đều
là cơ nghiệp của nhà họ Trịnh ta, mong mọi người
sẽ ủng hộ nhiều hơn!”



43-17.png
transparent.gif









44-25.png
transparent.gif


45-54.png
transparent.gif


46-65.png
transparent.gif


47-72.png
transparent.gif



Chương 639

“Anh thấy tôi giống ma lắm sao?”

Bùi Nguyên Minh đi vào đại sảnh, trong ánh
mắt hoảng sợ của mọi người, đi tới trước mặt
Trịnh Chí Dụng.

Trịnh Chí Dụng run run vươn tay ra sờ tay của
Bùi Nguyên Minh, một lúc sau kinh ngạc nói: “Vẫn
còn ấm? Cậu vẫn còn sống? Chuyện này không
thể nào!”



Bùi Nguyên Minh lạnh lùng nói: “Xem ra, cậu
rất hy vọng tôi chết!”

“Hả? Không phải!” Trịnh Chí Dụng chối theo
bản năng, không biết tại sao lúc này Bùi Nguyên
Minh làm anh ta cảm thấy rất sợ.

“Bùi Nguyên Minhl”

Trịnh Tuyết Dương lúc này mới có phản ứng,
chạy thẳng tới, ôm Bùi Nguyên Minh thật chặt.



Bùi Nguyên Minh cũng ôm cô, xoa đầu cô:
“Khiến em lo lắng rôi, anh nên về sớm hơn...

“Không, anh có thể trở về là em vui rồi..”

Thấy hai người thân mật với nhau, một đám
người họ Trịnh vô cùng chán ghét.

Ông cụ Trịnh cuối cùng cũng bình tĩnh lại,
nghi hoặc nhìn Bùi Nguyên Minh nói: “Không thể
nào! Người nhà họ Bối và Lý Bảo Tuân sẽ không
để cho cậu được sống!”

“Đúng vậy! Nhà họ Bối muốn đối phó với cậu,
cậu còn có thể sống? Chuyện này không khoa
học tí nào!”

“Cậu đã sớm chết mới đúng!”

Những người khác đều rối rít lên tiếng, bởi vì
bọn họ cho rằng, đây là chuyện không thể xảy ra.
Ngay cả Trịnh Tuyết Dương đang ở trong
ngực của Bùi Nguyên Minh cũng ngẩng đầu lên,
nghi hoặc nhìn anh, nói: “Đúng vậy, Bùi Nguyên
Minh anh đã giải quyết chuyện này như thế nào vậy”

Bùi Nguyên Minh cười nói: “Anh đã nói với em
anh có thể giải quyết chuyện này mà..”

“Anh có một người bạn học, ba năm trước cậu
ấy bị người nhà họ Bối hại chết, cha mẹ của cậu
ấy rất lợi hại, vì để báo thù cho cậu ấy mà đã
chuẩn bị ba năm..”

“Vốn anh đi khiêu khích nhà họ Bối, cũng là vì
thay cha mẹ của cậu ấy làm việc mà thôi..”

“Hôm nay, trước phần mộ của bạn học của
anh, cha mẹ cậu ấy đã ra tay, trực tiếp giải quyết

nhà họ Bối và đám người Lý Bảo Tuân, ngay cả
người trong quân đội bọn họ cũng gọi đến, tình
cảnh lúc đó như vầy như vây như vầy này...”

“Cuối cùng, nhà họ Bõi xong đời, phải đem tất
cả sản nghiệp của bọn họ đưa cho anh..”

Nghe được lời giải thích của Bùi Nguyên
Minh, người nhà họ Trịnh đều trợn tròn mắt.

Bọn họ không tin được nhìn Bùi Nguyên Minh.

Đứa con rể này, còn có thể may mắn như vậy?

Cha mẹ của bạn học cậu ta lại có thực lực
như vậy? Có thể dễ dàng xử lí nhà họ Bối và Lý
Bảo Tuân?

Còn muốn tặng sản nghiệp nhà họ Bối cho
cậu ta?




Nói như vậy, gia sản của cậu ta chỉ trong nháy
mắt đã tăng lên hơn mấy trăm triệu?



55-45.png
transparent.gif


56-50.png
transparent.gif


57-59.png
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom