• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Bùi Nguyên Minh - Phú Đại Gia Ở Rể - Chàng Rể Quyền Thế (2 Viewers)

Advertisement
Advertisement
  • Chương 566-570

Chương 566:

“Nếu là trước đây, thì thật sự là rất lợi hại.. ”
Bối Thiếu Long mỉm cười.

“Nhưng bây giờ, không hẳn đâu.. ”

“Vậy thì Thế Tử, ý ngài là..” Bối Hoàng Triết
cúi người, nghiêm mặt hỏi.



Bối Thiếu Long lóe lên một tia quái dị, nhàn
nhạt nói: “Dương Thành chỉ cần một Thế Tử mà
thôi.”

“Vì tôi là Thế Tử Thiếu Long, Thế Tử Nguyên
Minh không cần tôn tại nữa”

Một nhóm người nhà họ Bối, ánh mắt của họ
lúc này tràn đầy kích động.

Sau bao nhiêu năm im lìm, Thể Tử cuối cùng
cũng có hành động rồi sao?



Bối Thiếu Long không nói gì, chỉ xoay người
nhìn về phía núi Bạch Vân.

Những người có khát vọng, cuỗi cùng cũng
thành, quyết tâm hy sinh tất cả, chỉ cần tham
vọng và kiên trì sẽ có ngày thành công.

Người vất vả tâm sức thì trời không phụ, trải
qua đau đớn gian khổ thì cuối cùng cũng sẽ đạt
thành ước nguyện.

Ngày hôm sau, trong văn phòng tạm thời của
khu dự án làng du lịch núi Bạch Vân.

Trịnh Chí Dụng và Trịnh Thu Hằng cùng đến
tìm Trịnh Tuyết Dương.

Trịnh Tuyết Dương nhìn hai người, hỏi: “Làm
sao vậy? Có chuyện gì sao?”

“Nghe nói gân đây có một lão đại đến gây
phiên phức ở công trường, không biết Chủ tịch
Tuyết Dương có giải quyết được không. Tôi đi
xem có chuyện gì giúp được không?” Trịnh Chí
Dụng mỉm cười nói.

“Làm gì có năng lực làm việc, chuyện nhỏ
như vậy đã động đến người của thế giới ngầm rồi,
Trịnh Tuyết Dương, cô đúng là rác rưởi!” Trịnh Thu
Hằng lúc này cũng giêu cợt.

Trịnh Tuyết Dương nhìn hai người đánh giá
cao thấp trong chốc lát, sau đó nở nụ cười: “Hai
người thật sự có bản lĩnh. Vừa mới đến Dương
Thành vài ngày là có thể liên lạc với người của thế
giới ngâm đến phiền toái cho công ty rồi.”

“Quả nhiên, tôi không có nhìn lâm các người”

“Làm sao có thể chứ? Cô cũng biết chúng tôi
mấy ngày trước mới đến Dương Thành, làm sao
có thể liên lạc với người của thế giới ngầm chứ?”

Trịnh Chí Dụng phủ nhận.

“Nhưng đêm qua có người đã nói với tôi rằng
có chuyện gì đó đã xảy ra với hạng mục công
trường của chúng ta. Tôi đang lo lắng vê dự án
làng du lịch núi Bạch Vân mà!”

Trịnh Chí Dụng lúc này trông như muốn gây
Sự.

Rõ ràng anh ta không biết Lão Cửu Đạo Môn
đã quỳ xuống rồi, lúc này anh ta còn muốn nhân
cơ hội này để Trịnh Tuyết Dương xuống đài.

Trịnh Tuyết Dương không ngốc, từ lúc hai
người này xuất hiện, cô đã biết lân này chuyện
của Lão Cửu Đạo Môn, hai người họ đều có phần.




Bùi Nguyên Minh không nói với cô rằng có
dấu vết của sự can thiệp của nhà họ Bối đằng sau
vụ việc, nếu không, cô có thể đoán rằng hai người
này cũng có liên quan đến nhà họ Bối.



5-61.png
transparent.gif


6-72.png
transparent.gif


7-83.png

Chương 567:

“Bốp..”

Lão Cửu Đạo Môn trở tay tát mạnh một cái
qua.

Trực tiếp đánh lên trên mặt Trịnh Chí Dụng,
đánh một cái khiến đầu óc của anh ta choáng
váng luôn.



Nhưng giờ phút này anh ta lại không dám
đánh lại, cũng không dám nói nhảm, mà chỉ dám
ưỡn ngực nghiêm mặt nói:

“Cửu gia, là tôi sai rồi... Là tôi có mắt không
tròng...”

“Ngài có dặn dò gì thì ngài cứ nói...”

Lão Cửu Đạo Môn là nhân vật như nào, nếu
muốn giết chết anh ta không phải là quá dễ dàng
rôi sao?



Anh ta vừa mới phách lối trước mặt Trịnh
Tuyết Dương, nhưng giờ phút này khi nhận ra
thân phận của Lão Cửu, ngay cả đánh rằm mà
anh ta cũng không dám thả.

Trịnh Thu Hằng cũng im thin thít như ve sâu
mùa đông, mặc dù cô ta sắp gả vào nhà họ Bối,
thận phận không tầm thường.

Nhưng cô ta cũng sợ!

Ở cái chỗ như này, nếu không may trên đường
có người trực tiếp làm nhục cô ta, vậy cô ta còn
có tư cách gì gả vào nhà họ Bối nữa?

Cho nên, giờ phút này cô ta còn muốn sợ hãi
hơn cả Trịnh Chí Dụng.

Không nghĩ tới Lão Cửu thế giới ngầm lại

không để ý tới Trịnh Chí Dụng, mà đến trước mặt
Trịnh Tuyết Dương buông thõng hai tay, kính cẩn
lễ phép nói:

“Tổng giám đốc Tuyết Dương, vừa rồi hai
người kia có phải đang làm phiên ngài không?
Nếu đúng như vậy thì tôi sẽ ném họ tới sông Châu
Giang cho cá ăn.”

Lời của ông ta vừa nói ra khiến cho Trịnh Chí
Dụng và Trịnh Thu Hằng muốn khóc.

Với ông lớn này mà nói thì đúng là ông ta thật
sự sẽ làm ra được chuyện như vậy.

Trịnh Chí Dụng còn đỡ chứ Trịnh Thu Hằng
thì trực tiếp sụp đổ rồi.

“Tuyết Dương, tôi thật sự muốn gả vào nhà họ
Bối, sau này tôi còn là chỗ dựa của nhà họ Trịnh,
tôi không thể xảy ra chuyện gì ở đây, cô thả tôi đi
đi”

Trịnh Thu Hằng lôi kéo tay Trịnh Tuyết Dương
nói.

Trịnh Tuyết Dương lạnh lùng nhìn chằm chằm
cô ta, chỉ là một lát sau cô vẫn thở dài một hơi.

Hai người kia dù quá đáng như thế nào cũng
đều là người nhà họ Trịnh.

Gio phút này nếu muốn Trịnh Tuyết Dương ra
tay tàn độc thì cô thật sự không có lòng dạ hung
ác tới vậy.

Nhìn thấy Trịnh Tuyết Dương không ra lệnh gì,
Lão Cửu thế giới ngâm lập tức phất tay đánh một
cái thật mạnh vào mặt Trịnh Chí Dụng nữa, sau
đó hạ thấp người nói:

“Tổng giám đốc Tuyết Dương, cô yên tâm đi,
có chúng tôi ở công trường bên này, nếu ai dám
có ý đồ xấu tôi sẽ đánh chết ngay!”

Trịnh Tuyết Dương không ra tay với hai người

Trịnh Chí Dụng, vì nể mặt Trịnh Tuyết Dương nên
Bùi Nguyên Minh cũng tạm thời coi như bỏ qua.

Đồng thời, anh cũng không muốn đánh rắn
động cỏ, mà chỉ muốn nhìn xem cuối cùng là nhà
họ Bối đang chuẩn bị cái gì.

Rất nhanh, kỳ nghỉ Quốc Khánh dài hạn cũng
đã tới.

Lê Ngữ Đồng đặc biệt gọi một cuộc điện
thoại cho Bùi Nguyên Minh, nhắc nhở anh đến
tham gia tiệc gặp mặt bạn bè đại học vào đêm
nay.

“Hôm nay anh muốn tham gia một bữa tiệc
gặp mặt bạn cũ thời đại học, có lẽ ban đêm sẽ về
hơi muộn.”




Bùi Nguyên Minh nói một tiếng với Trịnh
Tuyết Dương, hai người cũng không phải bạn bè
cùng học chung.



16-65.png
transparent.gif


17-74.png
transparent.gif


18-54.png

Chương 568:

“Được”

Bùi Nguyên Minh gật đầu, vốn dĩ anh định bảo
Hạ Vân đưa một chiếc xe qua.

Thể nhưng ngắm lại bây giờ mình đang là một
ông chủ nhàn nhã, còn bên chỗ Hạ Vân thì bận tối
tăm mặt mũi không phân biệt được ngày đêm.



Lúc ấy Lê Ngữ Đồng sẵn lòng mở cửa xe để
cho anh ngồi lên xe của cô ta.

Thấy Bùi Nguyên Minh chịu lên xe, trong lòng
Lê Ngữ Đồng thâm vui vẻ.

Lúc đó trong mắt của cô ta, Bùi Nguyên Minh
chính là một kẻ lắm tiền nhưng trình độ thấp.

Ở Dương Thành này, những kẻ giàu có như
vậy tuy rằng không nhiều lắm nhưng cũng không
phải là ít.



Thế nhưng lấy đâu ra một gã nhà giàu nào lại
thích mang dép và diện đồ ngủ đi dạo phố nhỉ?

Dù sao bọn họ cũng là người lắm tiên nhiêu
của, cho nên có làm gì thì cũng chẳng sao cả.

Chiếc ô tô yên lặng chạy ra khỏi ga ra.

Lê Ngữ Đồng vừa lái xe, vừa tò mò hỏi: “Bùi
Nguyên Minh, ba năm trước không phải anh làm
con rể một chủ cửa hàng bán lẻ sao?”

“Không lề cậu đang mưu tính chuyện gì đó,
chuẩn bị “một bước bay lên trời”?”

Bùi Nguyên Minh vô cùng ngạc nhiên, đây là
lân đầu tiên có người nghi ngờ hành tung của anh
ba năm nay.

Đã từ rất lâu rồi, đây là lân đầu tiên có người
hỏi về vấn đề này.

“Ừ, quả thật tôi đang làm việc ở chuỗi cửa
hàng bán lẻ” Bùi Nguyên Minh ấp úng một hôi rồi
mới mở miệng nói.

“Vậy ba năm qua anh làm gì ở cửa hàng bán
lẻ đó vậy? Có phải vừa rồi chỉ cân làm sơ sơ thôi
cũng kiếm được bảy tỷ không?” Mặc Dù Lê Ngữ
Đồng đang lái xe, nhưng cặp mắt đào hoa long
lanh của cô ta cứ dán chặt vào Bùi Nguyên Minh.

“Làm cho bên trả phí bảo vệ... Bùi Nguyên
Minh nói.

Lời anh nói cũng không sai, mãy năm gần đây
cơ sở mà anh xây dựng sắp xếp hơi nhiều, hằng
năm những cấp dưới thuộc quyên quản lý của
anh cũng phải chia ra không ít tiên cho họ.

Nói rằng là trả phí bảo vệ cũng không quá.

“Vãi...

“Thảo nào”

Lê Ngữ Đồng hít một ngụm khí lạnh, theo cô
ta thì chắc Bùi Nguyên Minh đã lăn lộn trên
thương trường thành cáo già rồi.

Hơn nữa địa vị của anh rất cao là đằng khác.

Đối với cô ta mà nói, Bùi Nguyên Minh chính
là người của thế giới khác.

Chẳng trách mấy năm qua cô không nghe
được tin tức cụ thể của Bùi Nguyên Minh.

Rất nhanh, chiếc Marserati đã lái thẳng đến
câu lạc bộ tư nhân ở Dương Thành.

Nhà hàng Hoàng Thiên!




Quả là một nơi cực kỳ xa hoa, mặc dù không
khoa trương như nhà hàng có tháp xoay tròn như
ở Dương Thành, thế nhưng chọn bừa một món thì



25-50.png
transparent.gif


26-58.png
transparent.gif


27-69.png

Chương 569:

Thứ nhất, tất cả mọi người đều không ngờ
được rằng Bùi Nguyên Minh sẽ đến.

Thứ hai, tất cả mọi người đều càng không thể
ngờ rằng người ngồi ở ghế phó lái trên con xe
Maserati của Lê Ngữ Đồng lại là Bùi Nguyên Minh.

Hôm nay là ngày họp lớp ở Dương Thành,
Tống Kiều Linh và một số bạn học khác ở Thành
phố Hải Dương còn chưa đến, cho nên đa số mọi
người ở đây đều rất ngạc nhiên.



“Ái chà? Đây không phải là cậu chủ Bùi
Nguyên Minh của nhà họ Bùi sao? Năm đó ở
trường chúng ta cũng coi như là một nhân vật
tiếng tăm lẫy lừng trong trường mà nhỉ?

Người đầu tiên phá vỡ cục diện bế tắc là một
chàng trai trông có vẻ rất sôi nổi.

Trước đây anh ta học khác lớp với Bùi Nguyên
Minh, là lớp trưởng của một lớp khác, tên là Cao
Tấn.

Thế nhưng lúc còn ở trường anh ta bị Bùi
Nguyên Minh chèn ép cũng không ít.



Thế nhưng sau khi tốt nghiệp vài năm, anh ta
cũng có một chỗ đứng nhất định, nghe nói làm
quản lý cấp trung của một xí nghiệp nước ngoài,
mỗi năm thu nhập cũng khoảng mấy tỷ.

Hôm nay anh ta lái chiếc xe BMW đời thứ bảy
đến, trông rất tiện nghỉ.

Đối với đám bạn cũ thì anh ta vẫn thuộc loại
có điều kiện trong hội này.

Bùi Nguyên Minh cười cười, cuối cùng cũng
lên tiếng, sự thực là anh là tên Cao Tấn này cũng

chẳng quen thân gì lắm.

“Bùi Nguyên Minh này, bọn tớ đều tưởng rằng
cậu sẽ không đến đấy!”

“Đúng vậy, chúng tớ đều nghe nói rằng cậu ở
rể một nhà tài phiệt ở Hải Dương, mỗi ngày đều
phải bưng nước rửa chân cho bố mẹ vợ, chùi
WC...

“Vợ cậu có đến đây họp lớp với cậu không
đây? Xem ra nhiệm vụ làm quản gia của cậu xong
rồi nhỉ?”

Mấy tên bạn cũng khác đều đồng thời nhìn
nhau, bụm miệng cười.

Mặc dù đều là bạn học cùng, nói năng rất
khách khí, thế nhưng hàm ý lời nói đều là giễu cợt
mỉa mai không giấu được.

Cao Tấn ho khan một tiếng, liếc mấy người
kia, liếc những người chung quanh, nói: “Đừng có

nói nhăng nói cuội nữa, Bùi Nguyên Minh có làm
gì thì đó là do bản thân cậu ta chọn lựa...”

“Hôm nay đến đây, mọi người đều là bạn học
với nhau, đừng nói những chuyện không hay như
vậy nữal”

Trên thực tế, sâu thắm trong lòng họ vẫn còn
cười nhạo chuyện Bùi Nguyên Minh ở rể.

Không ngờ anh ta lại dám ngang nhiên đi họp
lớp.

“Đúng! Bùi Nguyên Minh dù gì cũng là nhân
vật nổi tiếng trong lớp, đương nhiên cũng phải
tham gia họp lớp chứ!”




“Đêm nay đừng để Nguyên Minh uống quá
nhiều nhé, về nhà chị dâu tức giận sẽ không hay
đâu!”

Mấy tên này đều cười phớ lớ.



35-44.png
transparent.gif


36-50.png
transparent.gif


37-64.png
transparent.gif


38-43.png

Chương 570:

Mấy năm Bùi Nguyên Minh học đại học, vừa
đúng vào thời kỳ mấu chốt gia tộc họ Bùi vực dậy
lại lân nữa.

Cũng vào thời kỳ đó, anh từ bàn tay trắng tạo
nên một tập đoàn trị giá đến mấy trăm tỷ, còn làm
rất nhiều chuyện.

Tuy rằng bạn học đều không biết rốt cuộc
anh đã là cái gì, những năm đó dù Bùi Nguyên
Minh cư xử khiêm tốn, rất nhiều người cũng nhìn
ra được, anh tuyệt đối là con nhà giàu, là kẻ có
tiên.



Hơn nữa vẻ ngoài của anh không tâm thường,
nữ sinh theo đuổi anh không ít.

Nhưng khi đó suy nghĩ của Bùi Nguyên Minh
đã sớm trưởng thành, sao có thể để ý đến những
đứa nhóc này.

Cứ như vậy, anh trái lại trở thành người làm
mưa làm gió trong trường học.

Nhưng năm đầu tiên sau khi tốt nghiệp đại
học, năm mà anh đưa gia tộc họ Bùi trở lại Đà
Nẵng, gia tộc họ Bùi lạ xảy ra nội loạn.



Tứ kiệt nhà họ Bùi dưới sự chỉ đạo của ông
cổ, đã buộc Bùi Nguyên Minh phải từ bỏ quyền
lực.

Vì gia tộc họ Bùi vừa mới vực dậy cũng không
đến mức sụp đổ lần thứ hai, Bùi Nguyên Minh từ
bỏ sự nghiệp khi đang ở trên đỉnh vinh quang.

Sau đó mới có chuyện anh ở ẩn ba năm, ở rể
trong ba năm.

Nhưng bạn học lại nghĩ rằng, gia đình Bùi

Nguyên Minh gặp khó khăn, sa sút đến mức phải
đến ở rể nhà người khác.

Từ đây người từng làm mưa làm gió, nổi tiếng
một thời, trở thành một con chuột chạy qua
đường ai ai cũng phải măng vài câu.

Đặc biệt bởi vì Bùi Nguyên Minh được không
ít nữ sinh cấp độ nữ thần theo đuổi, vậy nên nam
sinh lại càng ghen ty với anh.

“Tôi nói năm đó, cái đồ con nhà giàu này,
không có kết quả tốt đâu, bây giờ nhìn xem, đã
đến ở rể nhà người ta luôn rồi!”

“Điều quan trọng nhất là hôm nay cậu ta còn
vênh mặt đến đây tham gia họp lớp, đúng là
không biết xấu hổi”

“Cậu ta sẽ không tới tìm chúng ta để vay tiền
chứ? Mọi người cẩn thận một chút!”

Các loại bàn tán nghị luận vang lên, có thể nói
những người này trước giờ luôn ghen ty với Bùi
Nguyên Minh.

Bây giờ vất vả lắm mới tìm được cơ hội để có
thể trút giận, đương nhiên sẽ không bỏ qua.

Mà một số nữ sinh ham giàu chê nghèo, giờ
phút này cùng đều cảm thấy may mắn.

Cũng may là lúc trước không chạy theo Bùi
Nguyên Minh, nếu không thì với dáng vẻ như đồ
bỏ đi của anh ta, bản thân có thể lấy được đồ gì
tốt?

“Bùi Nguyên Minh à! Cậu ngồi ở trong góc
làm gì vậy? Lại đây đi! Đến bàn của chúng tôi này,
mấy người chúng tôi không có kinh nghiệm luôn
luôn cúi cúi, cậu đến dạy cho chúng tôi một khóa,
để chúng tôi có thêm chút kiến thức, thấy thế
nào?” Có bạn học nam cười ha ha.






45-41.png
transparent.gif


46-51.png
transparent.gif


47-60.png
transparent.gif
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom