Full Hot Bùi Nguyên Minh - Phú Đại Gia Ở Rể - Chàng Rể Quyền Thế (6 Viewers)

Advertisement
Advertisement
  • Chap-427

Chương 427:




Cập nhật chương mới nhất tại Vietwriter.net



Gì?



Không chỉ miếng đất này thuộc về công tư đầu tư Bùi Thị, hơn nữa còn cần trả cho công ty đầu tư Bùi Thị mười nghìn tỷ?



Nghe đến đây tất cả mọi người đều ngẩn ra, ánh mắt trở nên đờ đẫn.



"Không có khả năng! Làm sao có thể! Mấy ngày hôm trước tôi còn xem qua hợp đồng! Không phải như thế! Chí Dụng, nhanh đêm hợp đồng đến đây cho tôi xem một chút!” Ông cụ trịnh giờ phút này đầu mồ hôi lạnh, nếu đã sớm biết có điều khoản trong lời nói, ông làm sao có thể tùy tiện làm cái việc bán ra hạng mục thương mại được?



“Ông nội...” Trịnh Chí Dụng vẻ mặt khó xử, trước là cho ông cụ Trịnh nhìn một phần hợp đồng, nhưng hợp đồng này không phải là hợp đồng lúc trước Trịnh Tuyết Dương ký tên, mà là anh ta làm giả.



Anh ta muốn đi Dương Thành, bởi vì Dương Thành là hạng mục anh muốn có, anh đã chịu đủ dự trói buộc Trịnh thị ở Hải Dương, anh ta muốn đi Dương Thành để thể hiện tài năng và thực lực của mình. Cho nên anh ta đã đặc biệt làm một bản hợp đồng giả một cách đặc biệt.



Vì chuyện này, anh còn chào hỏi một số cán bộ cấp cao của Bùi Thị và yêu cầu họ giải quyết vấn đề một cách nhẹ nhàng.



Theo kế hoạch của Trịnh Chí Dụng, Bùi Thị đầu tư hẳn sẽ không gây rắc rối cho nhà họ Trịnh, nhà họ Trịnh bên này đem tiền rút khỏi, không có việc gì.



Người tính không bằng trời tính, Bùi Thị đầu tư, mấy quản lý cấp cao kia nói sao cũng vô dụng, Hạ Vân quả nhiên đã tìm đến cửa.



Cố nén kích động đập lên bàn, Trịnh Chí Dụng lau mồ hôi lạnh, nói: “Thư ký Vân, có phải hay không có gì nhầm lẫn, về vấn đề này tôi đã đi đến công ty Bùi Thị các người cùng các quản lý cấp cao trao đổi, bọn họ đều đã đáp ứng.”



Hạ Vân trực tiếp ngắt lời nói: “Lời nói của nhà họ Trịnh các người có hiệu lục với tổng giám đốc hay các quản lý cấp cao...”



"Đương nhiên là tổng giám đốc.." Trịnh Chí Dụng theo bản năng nói.



"Chúng ta cũng giống nhau, tổng giám đốc chúng tôi nói, Bùi Thị ở trong tay người, thứ nhất hạng mục vẫn thực hiện, đã có người không cho mặt mũi, sẽ không bất luận cho người khác mặt mũi” Hạ Vân thần sắc lạnh nhạt: "Tổng giám đốc cho các người thời gian ba ngày, trong vòng ba ngày, chuẩn bị mười nghìn tỷ kia cùng giấy phép sử dụng mảnh đất đó, tôi sẽ tự mình đến lấy



Nói xong, Hạ Vân không nhìn người Nhà họ Trịnh một cái, mà xoay người chậm rãi rời khỏi.



Đây là nói vóc dáng duyên dáng, giờ phút này trước sau vẫn xinh đẹp như vậy, người nhà họ Trịnh nhìn một màn, một đám khóe mắt không ngừng co rút, sắc mặt khó coi đến cực hạn.



Lúc này đây, Nhà họ Trịnh gặp phiền phức










lớn... Hội trưởng Lữ vẫn cười túm tìm, đợi Hạ Vân rời khỏi, anh ta mới nhìn ông cụ Trịnh một cái, thản nhiên nói: "Tổng giám đốc Trịnh, vốn là các người có thể Bùi Thị hợp tác, chuyện này chính là bao nhiêu người ở Hải Dương này còn cầu không được...”



"Kết quả, các người một chút....nữa, đã không thể hợp tác với Bùi Thị rồi.”



"Không phải đổi người phụ trách thì chính là tìm côn đồ quấy rối công trường, hiện tại lại bán đi hạng mục sau lưng Bùi Thị."



"Tôi cảm thấy được, ông đây là muốn chết...”



"Cá nhân tôi đề nghị mang giấy sử dụng đất cùng mười nghìn tỷ chuẩn bị cho tốt đi."



"Tôi không biết hiện tại Nhà họ Trịnh các người dựa vào cái gì, chính là, sau lưng Bùi Thị chính là nhà họ Bùi, gia tộc lớn nhất Đà Nẵng”



"Ai dám đối nghịch?”



Đang nói, hội trưởng Lữ cười tủm tỉm rồi



xoay người đi.



Lúc này đây, luật sư thấy rất thoải mái, Nhà họ Trịnh lại đắc tội với Bùi Thị, thật là ngựa không biết mặt dày, chỉ sợ đến cuối cùng ngay cả chính mình chết như thế nào cũng không biết?



"Hội, hội trưởng Lữ..”



Ông cụ Trịnh run lẩy bẩy đứng lên, sắc mặt trắng bệch, mười nghìn tỷ đó!



Đem Nhà họ Trịnh bán hết cũng không đủ mà còn đắc tội với gia tộc Bùi thị, cho dù cho ông thêm một cái lá gan cũng không dám.



"Hội trưởng Lữ, chúng ta cũng quen biết đã lâu! Van xin anh! Anh hãy giơ cao đánh khẽ, buông tha chúng tôi đi”



Hội trưởng Lữ xoay người, mim cười nói: "Ông Trịnh, không phải tôi không buông tha ông, là các người không buông tha chính mình!”



Cập nhật chương mới nhất tại Vietwriter.net
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom