Full Hot Boss trở thành chồng (1 Viewer)

Advertisement
Advertisement
  • Chương 839

39839.
"Thiếu phu nhân còn gì dặn dò nữa không?"

"Bà đã bị đuổi việc rồi, có thể về đi."

Dì Trương bỗng chốc sửng sốt, "Đuổi việc à? ! Tôi có chỗ nào làm không tốt à?"

Lưu Tuyền cười lạnh lùng nhìn bảo mẫu, cho đến khi bà ta cảm thấy chột dạ bèn cúi đầu xuống.

"Bà làm không tốt chỗ nào lại cần tôi nói cho bà nghe à? Tôi mời bà đến nhà tôi là để dọn vệ sinh và làm bảo mẫu, đối đãi với bà rất tốt, mỗi tháng trả cái giá đến tám ngàn đồng chỉ để dọn vệ sinh thôi, bà hãy hỏi công ty bảo mẫu xem những người khác có được sự đãi ngộ tốt như vậy không, nhưng tôi không phải mời bà về làm để bà dùng sắc mặt ấy để nhìn tôi, cũng không phải mời bà về đây làm đại gia của tôi! Tôi là nữ chủ nhân của cái nhà này, tôi là người phát lương cho bà, nhưng bà lại dùng thái độ đó để đối xử với tôi, bà suy nghĩ xem tôi có còn muốn giữ bà lại không!"


Dì Trương bậm môi lại, "Lão phu nhân sẽ không đồng ý cho cô đuổi việc tôi đâu."


Lưu Tuyền cười lạnh lùng, "Đừng đem người khác đến áp đặc tôi, Trương tẩu, tôi tôn trọng bà nên mới gọi bà là Trương tẩu, bà hãy nhớ cho kỹ, tôi mới là nữ chủ nhân của căn nhà này, người trụ cột trong nhà này chính là chồng tôi, bà tin không, chỉ cần tôi nói với chồng tôi là tôi đối với bà không có chút vừa ý, thì chồng tôi tuyệt đối sẽ cho bà rời khỏi đây!"


Trương tẩu lúc này như có chút sợ hãi, "Thiếu phu nhân. . . . . ."


"Đừng nói nhiều chuyện vô bổ với tôi nữa, tôi hỏi bà một câu, lúc mới đến đây cũng rất tốt mà, sao bây giờ đột nhiên lại có ý định chống đối lại tôi? !"


Trương tẩu trầm mặt im lặng.


"Không nói à? ! ok! Bà có thể dọn đồ đi rồi đấy!"


"Tôi, tôi nói!"


Lưu Tuyền khoanh tay lại, im lặng chờ đợi.

Trương tẩu ngẩm nghĩ, rốt cuộc cũng không thể làm mất công việc này, khẽ cắn môi nói, "Lão phu nhân nói cho tôi biết cô là hồ ly tinh, còn nói cô đã dụ dỗ Tần tiên sinh, nên Tần tiên sinh mới kết hôn với cô, nói cô là một người có tâm kế sâu sắc, còn nói rằng cô đến nhà này rồi, còn tỏ vẻ mặt khó chịu với bà ta. Thiếu phu nhân, tôi là người có con trai và con dâu, con dâu của tôi đối xử với tôi. . . . . . không tốt, nên tôi mới nhất thời hồ đồ, cùng với lão phu nhân có chung mối thù . . . . . . Thiếu phu nhân, cầu xin cô đừng khai trừ tôi, tôi về sau cũng không dám ... nữa !"

Cô ta thừa biết mọi chuyện đều do mẹ Tần gây ra!

"Bà ta còn nói gì nữa?"

"Còn nói. . . . . . Còn nói. . . . . ."

"Nói cái gì? !"

"Nói. . . . . . Thiếu phu nhân cô. . . . . . nhìn thì có vẻ đơn thuần, nhưng lòng dạ rất là ác độc và lợi hại, khiến cho Tần tiên sinh xa cách bà ta, còn nói với tôi là nếu bà ta và tôi đồng tâm hợp lực thì có thể đuổi cô ra khỏi nhà này, thì ngôi nhà này sẽ trở nên yên ổn thái bình rồi."

Lưu Tuyền lạnh lùng cười.

Bà lão đó quả nhiên bàn tính đến kế này!

Nhưng mà, bài trừ cô, thì cô sẽ rời khỏi ngôi nhà này sao!

Nằm mơ đi!

Lưu Tuyền cảnh cáo Trương tẩu, "Hôm nay tôi không đuổi việc bà, nhưng bà sau này phải biết rằng nên làm thế nào rồi đấy!"

"Tôi biết rồi tôi biết rồi, tôi về sau nhất định sẽ đối đãi tốt với Thiếu phu nhân!"

"Bà chỉ cần biết ai là người phát lương cho bà là được rồi!"

"Dạ!"

. . . . . .

Giải quyết xongTrương tẩu, Lưu Tuyền không bỏ lỡ qua một thời gian nào, lập tức gọi điện thoại cho Tiểu Thất, "Tiểu Thất, Tần Phi Ngữ đã thất tình rồi !"

"Ok, để tôi cho người phá cô ta!"

"Được!"

Lúc trước Tiểu Thất đã ra chủ ý phá cô ta, lý do là phải giáo huấn cho Tần Phi Ngữ thật tốt, tìm một người đàn ông giỏi giang về mọi phương diện để quyến rũ Tần Phi Ngữ, cái người như Tần Phi Ngữ chắc chắn sẽ mắc mưu, quả nhiên, Tần Phi Ngữ đã có những cuộc hẹn hò thân mật với người đàn ông đó.

Vả lại người đàn ông mà Tiểu Thất tìm có điều kiện rất tốt, nhưng mà. . . . . . là một đào hoa công tử.

Trong khoảng thời gian này tình cảm của Tần Phi Ngữ càng ngày càng lún sâu.

Mà hiện tại, người đàn ông này đã bỏ mặt cô ta, thì cô ta sẽ rất là đau khổ rồi!

Lưu Tuyền cười lạnh lùng, đừng trách cô ta tàn nhẫn, ai khiến những người này không cho cô những ngày sống tốt chứ!

Vào buổi tối hôm đó, Tần Nham tan ca đúng giờ về nhà ăn cơm.

NhưngTần Phi Ngữ thì lại khóc lóc trở về nhà.

Về đến nhà cô ta quăng chiếc túi sang một bên, bèn chạy vào phòng ăn, nhìn thấy Lưu Tuyền đang ngồi bên phòng ăn dùng cơm, mắt cô ta đỏ lên và xông vào.


"Tiện nhân, cô đã cho người dụ tôi à!"

"Tần Phi Ngữ, em đứng lại đó!" Tần Nham hét lớn một tiếng, nắm lấy cổ áo của Tần Phi Ngữ, móng tay của Tần Phi Ngữ chỉ cách mặt của Lưu Tuyền tầm khoảng hai centimet mà thôi, Tần Nham hoảng hốt mồ hôi nhễ nhải, nhìn thấy móng tay sắc bén của Tần Phi Ngữ, anh ta không dám nghĩ rằng, nếu như anh không giữ lại kịp thì cô ta sẽ dùng móng tay sắc nhọn đó rạch vào mặt và hủy dung nhang của Tiểu Tuyền rồi!


"Anh trai, anh buông em ra, hôm nay em sẽ giết chết con tiện nhân này!"

"Chát ——"

Tần Nham không thể nhịn được nữa, bèn tung một cái tát thật mạnh mẽ qua đó.

"Tần Nham, con làm gì thế!" Mẹ Tần chạy đến, nhìn thấy Tần Nham lại giơ tay lên tát, bèn giương thẳng cổ đưa cái mặt qua, "con đánh em gái thì có bản lĩnh gì, có bản lĩnh thì đánh vào mặt của mẹ nè!"

"Mẹ, mẹ tránh ra!"

"Ta không tránh!" mẹ Tần che chắn phía trước mặt của Tần Phi Ngữ, khóc lóc kể lể, "Tần Nham à Tần Nham, tại sao bây giờ con lại trở thành như vậy, trước kia không phải là con rất yêu thương em gái sao, con xem bây giờ, con lại động thủ với em như thế!"

Trong lòng của mẹ Tần như tức nghẹn.

Mẹ chỉ nhìn thấy anh đánh Phi Ngữ thôi, chứ không nhìn thấy Phi Ngữ đánh Lưu Tuyền à, lại không nghe thấy cô ấy bị gọi là tiện nhân sao!

Thấy thế, Lưu Tuyền buông bát cơm xuống, nắm lấy tay củaTần Nham, khuôn mặt của cô ta vẫn còn kinh sợ, nhìn thấy Tần Phi Ngữ khóc không thành lời, mắt của cô ta như bừng sáng nhẹ, nói với Tần Nham, "Phi Ngữ bị sao thế, hình như giữa chuyện này có hiểu lầm gì đúng không?"

"Hiểu lầm? !" Tần Phi Ngữ cất tiếng nói thất thanh, "Căn bản là không có hiểu lầm gì! LưuTuyền cô đừng giả vờ nữa, ban đầu nói giới thiệu bạn trai cho tôi, nhưng trên thực tế, là cô cố ý muốn đùa giỡn với tôi! Người đàn ông đó hôm nay đã bỏ tôi rồi, chắc chắn là do cô bày mưu ra đúng không, từ đầu đến cuối chỉ là một cái bẫy thôi đúng không, tôi còn nghĩ làm sao cô có thể tốt đến nổi giới thiệu bạn trai cho tôi chứ, là cô cố tình muốn khiến cho tôi yêu anh ta, sau đó bèn cho anh ta bỏ tôi, từ đầu tới cuối cô không có lòng tốt như vậy!"

Lưu Tuyền bậm môi, "Phi Ngữ, cô thất tình rồi đau khổ tôi hiểu mà, nhưng mà. . . . . . sao cô lại có thể đổ hết sự việc lên đầu của tôi thế. . . . . ."

Tần Nham cuối cùng cũng hiểu ra!

Anh ta giận dỗi trợn mắt nhìn Tần Phi Ngữ, "Chị dâu của em tốt bụng giới thiệu bạn trai cho em, em chia tay rồi lại trách cô ta! Cho dù bà mai làm mai mối thì cũng không bảo đảm là sẽ thành mà, em không có bản lĩnh giữ người khác, ở nhà thì lại tỏ ra vẻ ta đây, lại còn dám phát hỏa nổi giận với chị dâu à!"

"Không phải như vậy!" Tần Phi Ngữ hét chói tai, "Anh trai, không phải như vậy! Là người đàn ông đó nói cho em nghe, anh ta từ đầu tới cuối chỉ đùa giỡn với em thôi, căn bản là không nghĩ sẽ phát triển lâu dài với em, lại còn nói là tất cả sự việc đều do tiện nhân này bày mưu!"

Ánh mắt Tần Nham phát lạnh!

"Tần Phi Ngữ, em còn dám nói thêm một lần tiện nhân, có tin là anh sẽ đánh chết em không!"

"Không tin!" Tần PhiNgữ khóc lớn chỉ vào Lưu Tuyền, "Bây giờ anh đã bị người phụ nữ này mê hoặc rồi, lúc trước anh đâu có đối xử như vậy với em. Anh trai, thật sự là cô ta cố tình bày kế hãm hại em. Anh làm sao có thể tin tưởng cô ta như thế!"

"Vậy thì em nên làm gì để khiến người khác tin tưởng em chứ!"

Tần Phi Ngữ vịn vào khuôn mặt đau đớn nói không thành lời.

Cũng vào giờ phút này, điện thoại của Lưu Tuyền bỗng nhiên reo lên.

Tiếng chuông làm cho không khí trở nên căng thẳng .

Tần Phi Ngữ như lập tức nhảy dựng lên, "Ai gọi đến thế? !"

"Tiểu Thất!"

"Cô nghe đi. Cô mau nghe đi! Lưu Tuyền, nếu có bản lĩnh thì cô mở tiếng lớn bên ngoài đi, nhất định là cô và Tiêu Tiểu Thất bày kế khiến người ta đùa cợt với tôi, nếu như cô muốn chứng minh là cô không hãm hại tôi thì cô hãy mở tiếng lớn lên đi, để chúng tôi đều có thể nghe hai chị em các người rốt cuộc đang bàn tính kế hại người gì!"

Lưu Tuyền do dự không nghe máy.

Tần Phi Ngữ thấy thế lập tức nhảy dựng lên, "Hê —— không dám à!" Cô quay đầu qua nhìn về phía Tần Nham, "Anh trai, anh nhìn cô ta không dám kìa, cô ta như sợ sự việc của bản thân bị bại lộ ấy!"

Ánh mắt của Tần Nham bỗng nhiên tinh xảo.

"Được rồi, cô đừng nói những lời không tốt với tôi nữa, tôi sẽ bắt máy ngay được chưa!"

Lưu Tuyền bắt máy điện thoại, bèn mở âm thanh to.

Máy điện thoại vừa được tiếp thông, phía bên kia Tiểu Thất không đợi Lưu Tuyền nói chuyện bèn rối rít mắng mõ, "Tiểu Tuyền, người em chồng của mày rốt cuộc bị gì thế! Tao đã nể mặt mày mà giới thiệu một người đàn ông tốt cho cô ta, là một nhân vật tinh anh của tập đoàn quốc tế Hoàn Vũ ấy, muốn dung mạo thì có dung mạo, muốn điều kiện thì có điều kiện, cô ta còn không vừa lòng chỗ nào lại làm ra những chuyện như thế!"

Người trong nhà không nói một câu nào, Tần Nham nhìn về hướng của Lưu Tuyền, Lưu Tuyền mở miệng nói, "Tiểu Thất, rốt cuộc là chuyện gì thế?"

"Chuyện gì à? ! Mày nên hỏi em chồng của mày kìa, lúc nãy người đàn ông đó gọi cho tao, nói là anh ta và Tần Phi Ngữ phát triển rất tốt, vốn dĩ là muốn đưa Tần Phi Ngữ về gặp mặt gia đình rồi, nhưng mà em chồng của mày đúng thiệt là tốt thật đấy, dám đi vào quán Bar lêu lổng với người đàn ông khác, lại còn khiến anh ta tức giận không nguôi, nói rằng không phải bạn của anh ta đúng lúc nhìn thấy cô ta thân mật với người đàn ông khác thì anh ta cũng không tin, em chồng của mày rốt cuộc bị chuyện gì thế!"

"Ở quán bar thân mật với một người đàn ông khác à? Làm sao mà có thể!" Lưu Tuyền nhẹ giọng nói, "Phi Ngữ cô ấy không phải người như thế!"

"Mày còn không tin à, người đàn ông đó đã đem tấm hình gửi qua điện thoại cho tao, đợi một lát nữa tao sẽ gửi tấm hình đó cho mày xem! Dù sao Tiểu Tuyền, tao nói cho mày nghe, sau này em chồng mày có chuyện gì thì cũng đừng đến tìm tao, tao sẽ không nể mặt mày mà giới thiệu cho cô ta…… người đàn ông nào nữa đâu!"

Nói xong Tiểu Thất liền tức giận tắt điện thoại.

Cả nhà ngơ ngác nhìn nhau, ánh mắt sắc bén của Tần Nham liếc nhìn Tần Phi Ngữ, Tần Phi Ngữ nghẹn giọng không nói nên lời, sắc mặt trở nên cực kỳ đỏ ửng lên.

"Tính tong ——"

Tín hiệu của tin nhắn vang lên, Lưu Tuyền mở ra xem, Tiểu Thất gửi một bức hình.

Trong bức hình, Tần Phi Ngữ mặc đồ hở han cùng với một người đàn ông khác hai người ôm nhau cười cười nói nói, bàn tay heo của anh ta sắp đưa vào ngực áo của Tần Phi Ngữ rồi, ánh mắt mơ hồ của Tần Phi Ngữ cười với vẻ mặt đầy hưởng thụ, căn bản là không có ý cản trở.

Lưu Tuyền đã đem bức hình đưa cho Tần Nham.

Tần Nham vô cùng giận dữ, phẫn nộ nắm tay của Tần Phi Ngữ hỏi, "Chính em đã làm chuyện tốt như thế này đây, em xem đi!"

Tần Phi Ngữ chỉ liếc mắt nhìn một cái liền chột dạ cúi đầu, "Anh trai. . . . . ."

"Em câm miệng đi! Tần Phi Ngữ, chính em đã làm chuyện này, còn có mặt mũi đi trách người khác! Em bị người ta chụp bức ảnh như vậy rồi, người đàn ông nào nhìn thấy mà không chia tay với em hả! Chính em là người đã gây nên chuyện vậy mà bây giờ còn dám trở về đây đòi tính sổ với chị dâu của em nữa à!"

"Em, em em. . . . . ."

"Em hãy giải thích cho anh nghe, bức hình này rốt cuộc có phải như vậy không!" Tần Nham giận đến đôi mắt đỏ ửng lên,bèn quăng ngã cái bát, "Nếu hôm nay mà không giải thích rõ ràng, thì anh sẽ đánh gãy chân của ngươi!"
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom