• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Full BÁO ỨNG NGƯỜI ANH (1 Viewer)

Advertisement
Advertisement
  • Chương 5

Chap cuối.


Sau khi nghe qua thì tất cả đồng ý với suy nghĩ ấy của hai ông bà,bởi hiện tại mọi tình tiết đều có liên quan đến bà Lựu nên kêu họ nghĩ khác cũng khó,thế là mọi người bắt đầu chú ý đến bà ta,thấy vậy vợ ông Hiền mới nói.


_Bây giờ muốn biết thực hư ra sau thì cứ để ngày mai sư thầy đến đây sẽ rõ mọi chuyện.Tôi đã cho người đi mời sư ngày mai chúng ta sẽ làm sáng tỏ chuyện này.


Sau một lúc căn thẳng suy nghĩ thì bây giờ đã tạm có kết quả nên mọi người vào nhà nghỉ ngơi cho lại sức,dù sao mấy ngày nay ai cũng thấm mệt vì nhiều chuyện xảy ra.


Trong màn đêm đen tối kia luôn cho chúng ta một cảm giác khó chịu xen lẫn bất an,đối với những kẻ có tâm địa độc ác thì càng lo lắng sợ hãi hơn ai hết.bằng chứng thiết thực nhất chính là trên con đường trong xóm có kẻ đang chạy trốn ngay trong đêm kia...



Dù trời không có ánh trăng soi sáng ấy vậy mà có một kẻ vẫn đi nhanh nhẹn giữa lúc canh ba thế này,cũng chưa biết kẻ đó làm gì nên tội mà phải lén lúc bỏ đi trong đêm như vậy,nhưng thấy hành động vừa đi vừa quay lại nhìn sau lưng mà trong tay còn ôm chặt một cái túi vải thì chứng tỏ không phải dân gian thương cũng phường trộm cắp.


Sáng hôm sau khi mặt trời đã lên cao mọi người vẫn ở nhà của ông Tính mà chờ sư thầy nào đó đến để xem thực hư chuyện bị yểm bùa nhà ông Hùng. Nhưng do lâu quá chưa thấy thầy tới nên ông Hiền cùng ông Hậu đến nhà ông Hùng xem trước,bởi ông Hậu đã nói rằng bùa Lỗ Ban thì ông khá rành về nó nhưng đến nơi chưa kịp xem gì thì lại có chuyện cho tất cả phải bận rộn.


Ông Hùng thì nằm dưới đất còn nhà cửa thì rối tung lên cứ như lâu lắm rồi không ai dọn dẹp,thấy vậy hai ông đỡ ông Hùng lên giường nằm rồi đi quanh nhà thì mới phát hiện ra bà Lựu đã đi đâu mất...


_Ông Hiền: Tôi thấy chuyện này bắt đầu lòi ra ánh sáng rồi đấy,xem ra nó có tật nên giật mình đã bỏ đi thật rồi đấy anh.


_Ông Hậu:Chẳng lẽ nó đi dễ như vậy sao hả anh? Tôi nghĩ có gì mờ ám phía sau.


Thấy vậy hai người đi vào đánh thức ông Hùng dậy để hỏi cho ra chuyện,sau khi làm mọi cách mà không dậy thì ông Hậu mới xem mạch thì phát hiện ra ông Hùng đã bị đánh thuốc mê...


_Ông Hiền:Anh nói bị đánh thuốc mê là sao? chẳng lẽ cô ta dám làm như vậy hả?


Được một lúc sau thì bên ngoài có ba người đàn ông đi đến gọi tên ông Hùng,nghe vậy ông Hiền mới đi ra hỏi xem có chuyện gì.



_Mấy ông kiếm nó có gì không?


_Chúng tôi đến đây để nói cho ông Hùng biết là vợ ông ta đã lấy hết số tiền còn lại,nên sáng mai chúng tôi sẽ đến lấy đất .


Nghe xong ông như sét đánh mà mở to mắt nhìn,ông Hậu đi ra sau lên tiếng hỏi thêm.


_Mấy ông có thể nói rõ hơn được không,chứ đất này là của ông Hiền đây nên không có lý người đứng tên lại không được biết khi đất bị bán.


Nghe xong thì ba người tỏ ra khó hiểu,rồi ông ta mới lấy ra một miếng giấy đưa cho hai người xem rồi nói thêm.


_Đó là giấy mua bán được chính ông Hùng đây đã viết,lúc đó có cả vợ ông ta nữa mà,sao bây giờ lại bảo là đất không phải của ông ta?


Ông Hiền xem qua tờ giấy thì đúng là chữ của con ông.


_ông Hiền: vậy mấy ông có thể cho biết là nó đã kêu bán đất này bao lâu rồi không?


_À hai vợ chồng ông ấy đến gặp tôi thỏa thuận bán cũng được gần nửa tháng rồi.Sáng nay bà Lựu vợ ông ấy qua kêu chúng tôi gieo hết số tiền còn lại để bà đi mua con sống gì đó.


Nghe xong cả hai đã hiểu ra nguyên nhân tại sao ông Hùng bị đánh thuốc mê còn bà lựu thì biến mất.Cũng may là trong giấy mua bán chỉ thỏa thuận bán hết ba mẫu ruộng chứ không bán khu đất đang ở. Nhìn số tiền được ghi trong đó thì ông Hiền thở dài nói.


_Thật không ngờ nó lại đi bán ba mẫu ruộng đó chỉ có bấy nhiêu thôi.Giá hiện tại bây giờ mỗi mẫu cũng hơn ba cây vàng đấy anh sui.


_Ông Hậu: Anh thấy tôi đoán có sai đâu,tôi biết không đơn giản mà nó lại bỏ đi như vậy. Xem ra lần này thằng Hùng đúng là tan gia bại sản thật rồi.


Ông Hiền mới nhìn qua mấy người kia mà nói.


_Bây giờ mấy ông về đi ba hôm nữa qua đây chúng ta sẽ nói về chuyện mua bán,bây giờ gia đình tôi đang có tang nên không tiện bàn chuyện này,mấy ông thông cảm cho.


Ba người tỏ ra không hoài lòng cho lắm nhưng rồi họ cũng chấp nhận mà ra về.Hai ông vào nhà làm vài thứ để đánh thức ông Hùng rồi cả ba người về lại nhà ông Tính.


Lúc này ông Hiền kêu tất cả lại để giải quyết.Ông Hùng thì mới tỉnh lại nên cũng chưa hiểu gì cứ nghe theo ba mình nói,sau khi tất cả có mặt ổn định ông nói.


_Bây giờ thằng Hùng mày nói rõ cho tao biết ai cho phép mày bán hết đất ruộng hả?


Nghe xong ai cũng ngạc nhiên nhìn ông ta,còn ông ấy thì ngơ ngác hỏi lại ba mình.


_Ba nói gì thế con có bán cái gì đâu,chỉ mấy công gần lung không làm được nên con mới bán mà.


_Ông Hiền: Vậy tại sao hôm nay có ba người ở ngoài vào thống báo ngày mai người ta đến lấy đất ?Và con vợ mà mày đưa nó về đã lấy hết số tiền bán đất mà bỏ đi rồi.


_Ông Hùng: Cái gì...không thể nào cô ấy thương con lắm không có làm như vậy đâu,chắc la đi đâu đó mua đồ hay về nhà bên kia thăm cha mẹ thôi.


_Ông Hậu nói phụ cho ông Hiền: Không đâu cô ta đã lấy hết đồ đi rồi,hồi sáng hai chúng tôi qua thì thấy anh nằm bất tỉnh dưới đất còn nhà cửa thì bị lục tung lên hết.


Ông Hùng như sụp đổ quỵ xuống đất mà không nói được lời nào,rồi bổng máu từ trong họng trào ra ngoài mà chết không kịp nhắm mắt...ông ta chết trước mắt mọi người làm cho tất cả chỉ biết trố mắt nhìn chứ không thể làm được gì.


_Ông Hiền nói trong tiếng nấc nghẹn ngào: Trời ơi...chỉ vì một con đàn bà đã làm tan nát hết mọi thứ ....


Ông ngồi đó mà khóc như đứa trẻ đến nỗi bà chạy qua ôm lấy ông để trấn an,ông Tính lúc này mới lên tiếng hỏi .


_Bác Ba nè,chẳng lẽ chuyện này kết thúc như vậy hả?Con mụ đó cứ thế mà ôm đóng tiền vui vẻ nơi khác ?


Có lẽ ông cũng không kìm được cảm xúc mà nói lớn tiếng,còn ông Hậu chỉ biết thở dài bất lực.


Không thể tin mọi chuyện lại tan tành như này chỉ vì một người đàn bà,phải chi ông Hùng biết được cái sai của mình thì đã không có cảnh sinh ly tử biệt thế này.Do bà Lựu đã ôm hết số tiền bán đất đi mất nên ai cũng nghĩ cái kết này quá đắng cay với gia đình mình,bổng tiếng một người từ ngoài sân cất lên.


_Chưa kết thúc đâu...


Mọi người quay lại thì thấy một vị sư già đang đi vào,đợi cho ngài tới nơi ông Hiền đứng lên mời ông ngồi rồi hỏi.


_Dạ Thầy nói chưa kết thúc là sao vậy ạ?


_Sư thầy: Theo như lão thấy thì người thân của người bị hại sẽ tiếp tục phải chết nếu không giải được bùa mà bị người ta yểm. mà phải công nhận người yểm đó chắc có mối thù sâu nặng lắm mới yểm độc như vậy.


_Ông Hậu: Dạ thầy nói đó có phải là bùa Lỗ Ban mấy người thợ làm nhà yểm không ?



Sau khi về nhà ông Tính thì được su thầy gọi hồn ông Hùng lên để hỏi rõ mọi thứ,lúc này vong hồn ông ta kể lại.


_Thật ra vợ con chết là do lúc làm nhà con có cãi nhau với đám thợ nên họ đã yểm nhằm cho con chết,ai ngờ số lớn nên không chết nên đành bắt vợ con đi hết.Còn chuyện Xuân trở về giết con là không có,mà đó là một âm ngải của thầy pháp đưa qua biến khuôn mặt vợ ông để đổ tội.


_Ông Tính: Vậy bà Lựu kia là ai sao lại muốn cả họ mình chết hả?


_Vong hồn ông Hùng: vì mấy năm trước anh có ra chợ chơi thì có quen với một cô gái,sau đó cô ta bảo có thai kêu anh phải đưa 10 cây vàng thì mới chịu đển yên,lúc đó anh cũng say nên giằng co một lúc đã lỡ tay giết cô ấy chết. Bà Lựu chính là mẹ của cô gái đó,nên mới cố tình tiếp cận anh rồi yểm cho tất cả chết để trả thù.


Bây giờ thì đã hiểu rõ mọi thứ trắng đen,nói tóm lại tất cả vẫn là do ông Hùng mà ra hết.Cuối cùng thì cả nhà ông chỉ còn lại mỗi đứa con trai út là sống,còn bà lưu thì sau khi sư thầy phá được bùa yểm thì cũng bị chết tan xác làm mồi cho thú dữ trong rừng.


HẾT!!!
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom