• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Bách Luyện Thành Thần Full 2023 (7 Viewers)

Advertisement
Advertisement
  • bach-luyen-thanh-than-714.txt

Chương 714: Sau lưng là thần quốc




La Chinh rời khỏi mật thất tu luyện, cũng cảm thấy có gì đó khang khác, xung quanh Vân Điện thiếu rất nhiều đệ tử, nhưng hắn cũng không nghĩ gì nhiều.



Cho dù thế nào thì hắn cũng không nghĩ đến chuyện Vân Điện xuất chinh lớn như vậy mà cả Vân2Điện từ trên xuống dưới lại không ai thông báo cho mình.



Khê Ấu Cầm nào biết La Chinh đang nghĩ gì? Nàng vừa nói xong liền cảm thấy ngượng ngùng, lúc này sớm đã xấu hổ chôn cả đầu vào ngực hắn, thậm chí còn không dám liếc hắn lấy một cái8rồi ấy chứ.



La Chinh lập tức kéo tay nàng trở về phòng của mình.



Hai người mới nếm thử tư vị nam nữ lại lưu luyến thêm một đêm. Lần trước ở trên mặt đất trong địa cung, hai người bị Thôi Tà đuổi giết nên cũng không có thời gian dừng lại6mà nhấm nháp tư vị tốt đẹp như vậy.



Sau một đêm này, thể lực của hai người đều cực kỳ tốt, mãi cho đến rạng sáng mới nặng nề ngủ.



Thẳng đến ngày hôm sau, La Chinh mới thật sự cảm thấy trong Vân Điện có vấn đề. Hình như Vân Điện quá3vắng vẻ, giống như thiếu rất nhiều người.



Hắn muốn tìm đám Hoa Thiên Mệnh để hỏi tình hình một chút thì lại phát hiện cả ba người bọn họ đều không ở đây. Không còn cách nào khác, La Chinh lại đến trước đại sảnh nghị sự, trong đó cũng trống không.5Trong khoảng thời gian này, hằng ngày các trưởng lão đều ở trong đại sảnh nghị sự để trao đổi, sao có thể không có một ai?



Vừa mới rời khỏi đại sảnh nghị sự, La Chinh gặp được Phí Hàm.



Phí Hàm thân là trưởng lão Vân Điện, tuổi tác đã cao nên ở lại chứ không xuất chinh cùng Ninh Vũ Điệp.



Dù sao thì trong Vân Điện vẫn cần giữ lại mấy vị trưởng lão để chủ trì Tiểu Chu Thiên Tam Sát Trận của Vân Điện, phòng ngừa Thôi Tà quấy nhiễu Thiên Hạ Thương Minh, rồi quanh co đánh lén Vân Điện.



Nhưng sau khi Vân Điện đưa hết tinh anh đi, cho dù thật sự có ý đồ đánh hạ Vân Điện trên không trung thì cũng không còn ý nghĩa quá lớn. Dù sao tất cả chủ lực của Vân Điện đều đã vào thành Thiên Khải. Cho dù Thiên Tà Tông thật sự đánh chiếm Vân Điện thì cũng chỉ là phá hủy một cái xác trống rỗng mà thôi. Chắc hẳn Thiên Tà Tông cũng không có hứng thú quá lớn về việc gây sức ép ở đây.



“Trưởng lão Phí Hàm, vì sao trong Vân Điện thiếu nhiều người như vậy?” La Chinh hoài nghi hỏi.



Đợi La Chinh hỏi xong, Phí Hàm cũng không hiểu gì cả: “Điện chủ không thông báo cho ngươi sao? Hiện tại, hầu hết các võ giả Vân Điện đều đã vào thành Thiên Khải hợp tác với Thiên Hạ Thương Minh để đối đầu với Thiên Tà Tông rồi. Một tháng trước bọn họ đã xuất phát.”



Phí Hàm nói xong, sắc mặt La Chinh rõ ràng đại biến: “Không ai nói với ta cả.”



Chuyện chiến tranh lạng giữa La Chinh và Ninh Vũ Điệp, ít nhiều gì Phí Hàm cũng biết đôi chút, lão sờ sờ cái mũi của mình, sắc mặt quái lạ, lắc đầu nói: “Lão cũng không biết Điện chủ muốn gì nữa.”



“Hiện tại tình hình thế nào?” La Chinh ân cần hỏi.



Phí Hàm gật đầu. Tuy hắn ở lại Vân Điện, nhưng tin chiến sự của Thiên Hạ Thương Minh và Thiên Tà Tông mỗi ngày đều có người truyền về. Xem như La Chinh đã hỏi đúng người.



Lúc đầu Ninh Vũ Điệp chọn xuất chinh, sau đó tiến vào thành Thiên Khải lập tức tuyên chiến với Thiên Tà Tông, đồng thời Thiên Hạ Thương Minh cũng tuyên chiến với Thiên Tà Tông!



Hai đại tông môn cùng liên thủ với nhau, Thiên Tà Tông không thể không coi trọng!



Chỉ một Vân Điện thì có lẽ Thiên Tà Tông sẽ không sợ. Dù sao trong mắt Thôi Tà và Vu Chiêm Hà, Vân Điện khó có thể đối đầu thì cũng chỉ có mình Ninh Vũ Điệp. Nàng tu luyện Cửu Thiên Huyền Nữ Tâm Kinh, tu luyện còn khó khăn hơn mấy lần so với các công pháp khác. Cho dù nàng tiến vào Sinh Tử Cảnh, cũng đã trải qua một lần Sinh Tử Kiếp, thế nhưng lại có thể chống lại cường giả đã từng trải qua hai lần, thậm chí là ba lần Sinh Tử Kiếp.



Chẳng qua sức ảnh hưởng của Vân Điện không sâu sắc bằng Thiên Hạ Thương Minh!



Vân Điện và Hư Linh Tông có đường hướng phát triển giống nhau, nên đối với Thiên Tà Tông mà nói, ngay cả một Hư Linh Tông còn chỉ cần vây để tấn công thì sớm muộn gì cũng có ngày bắt được Vân Điện.



Nhưng Thiên Hạ Thương Minh lại khác. Từ đầu là một đám thương nhân thành lập nên liên minh, đến nay đã phát triển trở thành một quái vật lớn. Nếu chỉ xét theo thực lực thì Thiên Hạ Thương Minh coi như đã đạt chuẩn tông môn lục phẩm. Nhưng Thiên Hạ Thương Minh vừa không phong thánh địa, cũng không xưng Thần Quốc, lại vô cùng khiêm tốn, thế lực chính lại được giấu ở dưới phần khiêm tốn này. Cho dù là Thiên Tà Tông thì cũng không thể không cẩn thận.



Sau khi Thiên Tà Tông đánh hạ Hư Linh Tông thì cũng chỉ hoạt động quanh phía đông Trung Vực, cũng không quá mức quyết liệt, dường như muốn nghỉ dưỡng sức. Đợi sau khi bọn họ lớn mạnh đến một mức nhất định thì mới có thể khai đao với Thiên Hạ Thương Minh.



Chẳng qua Thiên Hạ Thương Minh không phải những kẻ ngốc, đám thương nhân kia thông minh đến thế, sao lại chịu ngồi chờ chết được!



Nếu Thiên Tà Tông không tuyên chiến thì Thiên Hạ Thương Minh liền chủ động tuyên chiến. Sau khi hợp tác với Vân Điện, hai đại tông môn đứng đầu Trung Vực tuyên chiến với Thiên Tà Tông trong cùng một ngày.



Vì thế một cuộc chiến tranh tông môn lớn nhất trong một ngàn năm trở lại đây của Trung Vực đã được mở ra.



Sau hơn một tháng tuyên chiến, cả hai bên đều có thắng, có thua. Chẳng qua chiến tranh chỉ mới xảy ra ở một khu vực mà thôi. Thiên Hạ Thương Minh phá hủy hai tòa thành trì thuộc đội quân tiên phong của Thiên Tà Tông, còn Thiên Tà Tông cũng chậm rãi thẳng tiến tới trung tâm.



Tất cả những người có con mắt tinh đời ở Trung Vực này biết, cho dù là Thiên Tà Tông thì chỉ cần Thiên Hạ Thương Minh liên quân với Vân Điện, chắc chắn hai bên sẽ có một trận quyết chiến thật sự. Mà kết quả của trận chiến này sẽ trực tiếp quyết định tương lai của cả Trung Vực!



Là Thôi Tà thành công, hợp toàn bộ Trung Vực thành Thiên Tà Thần Quốc. Hay là Thiên Hạ Thương Minh và Vân Điện thắng lợi, trở thành thánh địa lớn mạnh thì đều phải xem kết quả của trận chiến này.



Nhưng không ai nắm chắc được, khi nào thì trận chiến này sẽ bùng nổ. Chỉ có điều, nhìn tình thế trước mắt, nhất định hai bên mới chỉ thăm dò lẫn nhau mà thôi. Cuối cùng sẽ có một bên mất kiên nhẫn, mà một khi đã mất kiên nhẫn thì có lẽ khoảng cách tới trận quyết chiến cuối cùng cũng sẽ không còn lâu nữa.



“Nói cách khác, bây giờ Ninh Vũ Điệp còn ở trong thành Thiên Khải?” La Chinh hỏi.



Phí Hàm thành khẩn nói: “La Chinh, Vân Điện, cần ngươi.”



“Ừ, ta hiểu rõ.” Chuyện đã đến bước này, đương nhiên La Chinh cũng không mảy may có ý trốn tránh. Nhưng Ninh Vũ Điệp cũng hơi quá đáng, chuyện lớn như vậy mà lại trực tiếp loại mình ra ngoài.



“Trong khoảng thời gian này tâm tình Điện chủ không được tốt.” Phí Hàm còn nói thêm.



Sao La Chinh có thể không hiểu Phí Hàm đang muốn ám chỉ điều gì? Hắn bất đắc dĩ cười khổ một cái, rồi lại không biết nói với Phí Hàm từ đâu.



Không ngờ Phí Hàm nói nhỏ: “Nam nhân ấy mà, tam thê tứ thiếp cũng là bình thường. Thật ra năm đó lão có tới hai mươi mấy nữ nhân, chỉ cần lừa các nàng một chút là được rồi.” Lời nói kiểu này, Phí Hàm cũng chỉ dám nói với một mình La Chinh. Lúc Ninh Vũ Điệp ở Vân Điện, cho dù có thế nào thì lão cũng không dám nói.



Nghe lời này của Phí Hàm, La Chinh suýt chút nữa đã ngất trên cành quất. Thế mới thấy lúc trưởng lão Phí Hàm còn trẻ đúng là đủ phong lưu.



Chẳng qua đối với võ giả mà nói, có lẽ cưới vợ nạp thiếp lại là chuyện hết mức đơn giản. Địa vị của võ giả trong Trung Vực giống như Tiên Nhân cao cao tại thượng, cho dù là võ giả nghèo khổ đi nữa thì cũng là phú ông, giàu có hơn người phàm vô số lần! Cho nên võ giả không bao giờ thiếu nữ nhân.



Đợi Phí Hàm đi khỏi, La Chinh đứng trên hành lang nhìn khắp Vân Điện trên không. Mây mù bắt đầu cuồn cuộn, hắn lẩm bẩm nói: “Thật sự chỉ cần lừa nữ nhân một chút là được rồi sao?”



Rời khỏi hành lang, La Chinh trở lại chỗ ở. Khê Ấu Cầm vừa mới tắm rửa xong, sợi tóc màu đen ướt sũng phía sau cổ, trên người mặc một bộ áo lót, cảnh xuân để lộ rộng ra, cơ thể sáng bóng tràn đầy khỏe mạnh.



“Đi theo ta.” La Chinh nhìn Khê Ấu Cầm rồi mở miệng nói.



“Đi đâu?” Khê Ấu Cầm hỏi.



“Thành Thiên Khải.” La Chinh lại nói.



“Ừ!” Khê Ấu Cầm cười nói. Thậm chí nàng tuyệt nhiên không hỏi La Chinh xem vì sao phải đi thành Thiên Khải. Nếu là trước đây, tất nhiên nàng sẽ gặng hỏi kỹ càng, tường tận.



Thực tế tính cách Khê Ấu Cầm cũng không thay đổi, chẳng qua là lòng nàng thay đổi mà thôi.



Cho dù có thế nào thì Khê Ấu Cầm cũng đã coi La Chinh là nơi chốn để trở về duy nhất trong sinh mệnh mình. Hơn nữa nàng cũng hiểu rõ, địa vị của mình trong lòng La Chinh chẳng được cao cho lắm. Hồi trong địa cung, nàng và La Chinh đã thân mật ấy chẳng qua cũng là La Chinh là bị ép.



Nam nhân này, không yêu mình.



Trong lòng Khê Ấu Cầm biết rõ điều ấy.



Sở dĩ hắn ở bên nàng là vì hắn vốn có ý thức trách nhiệm mà thôi.



Ý thức được điều này, Khê Ấu Cầm cẩn thận từng li từng tí để duy trì loại quan hệ này. Nàng không có yêu cầu gì đối với La Chinh, cũng không dám có yêu cầu. Nàng sợ sau khi ý thức trách nhiệm của La Chinh bị hao mòn rồi thì bản thân sẽ mất hết tất cả.



Nữ nhân quả là một sinh vật kỳ quái. Mới ngắn ngủi vài tháng mà quan hệ giữa nàng và La Chinh đã có chuyển biến lớn như thế. Hiện tại nàng như bước chân trên miếng băng mỏng, thế nhưng vẫn thích thú như trước...



Sau khi hai người chuẩn bị một lúc thì nhanh chóng rời khỏi Vân Điện, tiến vào thành Vân Hải. Vừa bước vào trong thành Vân Hải liền đi tới truyền tống trận. Dưới ánh sáng trắng lập lòe, Khê Ấu Cầm bám vào La Chinh, hai người lập tức biến mất trong lối đi không gian.



Tình hình trong thành Thiên Khải cũng không lạc quan lắm.



Từ sau khi Thiên Hạ Thương Minh và Vân Điện tuyên chiến với Thiên Tà Tông, không ngừng có thương nhân rời khỏi thành.



Trong thành Thiên Khải không thiếu một số thương nhân vô cùng giàu có!



Bản thân những thương nhân này cũng không phải là võ giả, mà cho dù có là võ giả thì cũng chỉ là Tiên Thiên Cảnh. Nhưng tài nguyên trong tay bọn họ nhiều hơn đại đa số các võ giả nhiều. Cho dù là võ giả Hư Kiếp Cảnh cũng chưa chắc đã giàu bằng bọn họ.



Toàn bộ Thiên Hạ Thương Minh chính được tạo thành từ những thương nhân này.



Việc làm ăn của thương nhân vô cùng gay gắt, nhưng đối với chuyện chiến tranh tông môn thì bọn họ cũng phải bó tay. Sau khi tuyên chiến, để giữ lại tính mạng, không ít thương nhân đã chọn rời khỏi thành Thiên Khải, trước mắt đi lánh nạn sang thành khác.



Đối với việc này, Thiên Hạ Thương Minh cũng vui vẻ phối hợp. Đối với Thiên Hạ Thương Minh, tiền của bọn họ mới là quan trọng. Thiên Hạ Thương Minh nắm trong tay mạch kinh tế nên hiểu rất rõ, chỉ cần có tiền thì ắt sẽ có võ giả bán mạng cho họ. Thiên Hạ Thương Minh có thể phát triển trở thành thế lực tông môn lục phẩm, căn bản cũng là có nguyên nhân.



Ánh sáng của truyền tống trận không ngừng lóe ra. La Chinh đưa theo Khê Ấu Cầm xuất hiện trong thành Thiên Khải.



Lúc này không ít thương nhân đang xếp hàng để qua truyền tống trận rời khỏi thành Thiên Khải. Bọn họ bị thu hút bởi đôi trai tài gái sắc bỗng nhiên xuất hiện này.



“La Chinh!”



La Chinh và Khê Ấu Cầm còn chưa bước ra khỏi truyền tống trận, một tiếng gọi lập tức truyền tới.



Tiếng gọi này hơi quen tai, nhưng La Chinh không nhớ nổi là ai. Hắn nhìn về sau, nơi tiếng gọi phát ra, lại nhìn thấy một anh chàng trai điển trai, mặt nở nụ cười nhìn mình.



“Ngao Tường?” Mặc dù đã xa cách hơn hai năm, nhưng chỉ cần liếc mắt một cái là hắn có thể nhận ra người trước mặt này.



Đây là thiên tài cấp Thần đến từ thảo nguyên Hô Luân đã tham gia đại hội võ đạo cùng hắn lúc trước. Hơn nữa mục đích của hai người cũng giống hệt nhau, đều muốn ngăn cản đại trận Thiên Ma Hợp Hoan của Thôi Tà, do đó đánh chết Tư Diệu Linh.



Nhưng cuối cùng Ngao Tường lại thất bại trong gang tấc, thảm bại trong tay Tư Diệu Linh, suýt nữa còn bị nàng ta phế bỏ.



Nhưng hiện tại La Chinh thấy Ngao Tường đã bước vào Thần Đan Cảnh hậu kỳ, có lẽ cũng chỉ còn cách Hư Kiếp Cảnh một vách ngăn mà thôi!



Thiên phú của Ngao Tường cũng không kém. Tuy là võ giả độc lập, nhưng số mệnh hay cơ duyên đều thuộc loại đứng đầu ở Trung Vực. Có lẽ cũng chỉ kém một chút so với La Chinh và Khê Tiểu Giới mà thôi. Nếu không bởi vì người mình yêu, chỉ sợ ngày sau hắn có thể trở thành một võ giả độc lập mạnh mẽ.



“Ngươi gia nhập Thiên Hạ Thương Minh?” La Chinh hỏi.



Ngao Tường gật đầu, lúc này mới mở miệng cười nói: “Ngươi đã bước vào Hư Kiếp Cảnh trung kỳ!”



Mãi cho đến giờ phút này, hai người vẫn có mục đích hoàn toàn giống nhau. Một người vì cứu muội muội, một người vì cứu người mình yêu ra khỏi tay Thôi Tà.



Sau khi gặp La Chinh, tâm tình Ngao Tường dường tốt hẳn lên. Hắn vội vàng nói: “Đi theo ta, người vừa tới thành Thiên Khải, không rõ tình hình hiện tại!”



La Chinh gật đầu, kéo Khê Ấu Cầm cùng Ngao Tường rời khỏi truyền tống trận, bay tới tổng bộ Thương Minh ở thành Thiên Khải.



“Người Vân Điện chúng ta đều ở tổng bộ Thương Minh sao?” La Chinh đột nhiên hỏi.



Tuy Phí Hàm đã nói cho La Chinh biết tình hình đại khái, nhưng cụ thể và chi tiết thế nào La Chinh lại không rõ lắm.



Mắt Ngao Tường sáng lên, lập tức nói: “Tất cả võ giả Vân Điện và Thiên Hạ Thương Minh đều ở cùng với nhau. Chỉ có một số ít người là ở lại trong tổng bộ, đại đa số đều đã ra khỏi thành.”



Trận chiến tranh tông môn này còn ở thế giằng co lâu hơn so với tưởng tượng của La Chinh. Trên thực tế, lúc này võ giả cấp trên vẫn chưa khai hỏa chiến đấu, nhưng chiến tranh giữa các khu vực nhỏ lại đặc biệt quyết liệt.



Ngay hai ngày trước, hai bên vì muốn thoát khỏi thành Cửu Đỉnh mà Thiên Tà Tông và Thiên Hạ Thương Minh đều bị tổn thất mấy ngàn võ giả. Trong đó đại đa số đều là võ giả Chiếu Thần Cảnh. Hơn nữa, Vân Điện và Thiên Hạ Thương Minh lại mất đi một trưởng lão Hư Kiếp Cảnh!



“Hiện tại hai bên giao chiến, không phải đều trong phạm vi Chiếu Thần Cảnh và Thần Đan Cảnh sao? Vì sao lại có võ giả Hư Kiếp Cảnh ngã xuống?” La Chinh nhíu mày hỏi.



Ngao Tường nở nụ cười bất đắc dĩ: “Điều này cũng là vấn đề rắc rối nhất của chúng ta.”



Các võ giả được phân chia theo cảnh giới, mà cảnh giới này chênh lệch rất lớn với tu vi, cho nên khi chiến tranh tông môn nổ ra, một võ giả Hư Kiếp Cảnh thường sẽ ngã xuống trong tay một võ giả Hư Kiếp Cảnh khác. Nhưng lúc này, hai vị võ giả Hư Kiếp Cảnh của Vân Điện và Thiên Hạ Thương Minh lại ngã xuống trong tay một đám võ giả Chiếu Thần Cảnh.



Theo lý thuyết thì võ giả Chiếu Thần Cảnh đấu với võ giả Hư Kiếp Cảnh sẽ không tạo ra uy hiếp gì quá lớn, đương nhiên, ngoại trừ những kẻ yêu nghiệt như La Chinh thì không nói.



Dù sao số võ giả Chiếu Thần Cảnh cũng nhiều, rất khó để hợp lực lại đối đầu với một gã võ giả Hư Kiếp Cảnh. Một võ giả Hư Kiếp Cảnh khó có thể giết chết được một nghìn tên võ giả Chiếu Thần Cảnh, nhưng lúc đánh không lại, võ giả Hư Cảnh Kiếp lại có thể chạy trốn! Dựa vào ưu thế tốc độ thì miễn cưỡng cũng có thể bỏ lại một đám cả nghìn tên võ giả Chiếu Thần Cảnh kia ở phía sau!



Nhưng lúc này đây, Thiên Tà Tông lại tạo ra một loại chiến pháp rất quỷ dị.



Loại trận pháp này giống với việc bày binh bố trận mà võ giả Thần Quốc hay bày ra. Thông thường là mấy người kết hợp lại, ví dụ như Hư Linh Thất Tử thường có bảy người kết hợp bày trận.



Nhưng Thiên Tà Tông lại đưa mấy trăm võ giả Chiếu Thần Cảnh kết hợp lại với nhau. Sức mạnh mà loại chiến pháp quỷ dị này bộc phát ra, cho dù là võ giả Hư Cảnh Kiếp thì cũng bị giết trong giây lát.



Nếu chỉ tính cường giả đứng đầu trong trận chiến tranh tông môn này, thực tế số lượng hai bên cũng không kém nhau là mấy. Thiên Hạ Thương Minh có được vị trùm thiên cổ thực lực sâu không lường được, hiện tại lại có thêm một Ninh Vũ Điệp. Mà Thiên Tà Tông cũng có hai vị cường giả Sinh Tử Cảnh là Thôi Tà và Vu Chiêm Hà.



Về phần cường giả Hư Kiếp Cảnh của hai bên, số lượng cũng không cách biệt nhiều.



Vốn dĩ quyết định thắng bại trong chiến tranh tông môn đều phụ thuộc vào bộ phận cường giả đứng đầu này. Nhưng từ ngày Thiên Tà Tông có loại chiến pháp kỳ lạ kia, tình thế liền biến đổi ngược lại!



Bình thường lúc đánh nhau, đệ tử Chiếu Thần Cảnh sẽ là những kẻ được thêm mắm dặm muối vào cho đông đúc hơn mà thôi, tác dụng lớn nhất có thể bộc phát ra trong chiến tranh tông môn chính là đánh vỡ thế cân bằng.



“Loại chiến pháp thần kỳ thế này, cũng không phải Thôi Tà có thể nghĩ ra được. Sao bọn họ có thể làm được như vậy?” Nghe xong lời nói của Ngao Tường, La Chinh hơi nhíu mày.



Ngao Tường thở dài một hơi nói: “Bọn ta cũng nghĩ vậy. Loại chiến pháp này vô cũng hoàn thiện. Minh chủ đoán, rất có thể đây là chiến pháp do tứ đại Thần Quốc bên kia truyền tới.”



“Tứ đại Thần Quốc?” Mắt La Chinh hơi lóe lên: “Chẳng lẽ...”



“Đúng vậy. Sau lưng Thiên Tà Tông rất có thể là một Thần Quốc.” Ngao Tường nói một cách chắc chắn.



La Chinh liền nhớ tới thánh nữ trong mộ Tiên Thiên Miểu và vị hoàng tử Thần Quốc kia. Lúc trước, khi La Chinh giết chết vị hoàng tử Thần Quốc kia, thánh nữ Thần Quốc đã thề sẽ trả thù hắn.



Hơn nữa, sau lưng thánh nữ Thần Quốc là một lão nhân, người này cũng đã từng hứa sẽ cho Vu Chiêm Hà “Ngũ Độc Chân Kinh” bản gốc bởi vì hắn đã xua đi lời nguyền giúp thánh nữ Thần Quốc.



Giữa Trung Vực và tứ đại Thần Quốc được ngăn cách bởi Bạo Loạn Tinh Hải, chẳng lẽ bọn họ thật sự có người đi vào Trung Vực?
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Bách Luyện Thành Thần
  • Thanh Sam Yên Vũ
Bách Luyện Thành Thần
  • Thanh Sam Yên Vũ
Review truyện Bách luyện thành thần
Bách luyện thành thần convert
  • 4.30 star(s)
  • Ân Tứ Giải Thoát
Review...

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom