Full Hot Bách Luyện Thành Thần Full 2023 (8 Viewers)

Advertisement
Advertisement
  • bach-luyen-thanh-than-706.txt

Chương 706: Ta tìm la chinh




Trước mặt La Chinh chỉ có ba người, Hoa Thiên Mệnh là kiếm khách, chắc chắn không dùng được loại đoản kiếm này, Bùi Thiên Diệu thì căn bản không cần kiếm.



Người duy nhất thích hợp2sử dụng loại đoản kiếm này ở đây cũng chỉ có một mình Bách Lý Hồng Phong.



Bảo hắn sao có thể không kích động khi nhìn thấy đoản kiếm này được?



Thứ khiến Bách Lý Hồng Phong8vẫn luôn kiêu ngạo nhất chính là thân pháp xuất quỷ nhập thần của hắn, chẳng qua thực lực của bản thân hắn lại không đủ mạnh, cuối cùng cái thân pháp kia cũng chỉ có6thể dùng để chạy thoát thân mà thôi.



Nếu như có thêm một đôi thánh khí, nhất thời có thể giúp mảng tiến công của hắn tăng lên.



La Chinh mỉm cười, gật đầu với Bách Lý Hồng3Phong.



Hai tay Bách Lý Hồng Phong thò ra nhanh như chớp, đến ngay cả La Chinh còn chưa kịp nhìn rõ thì đôi đoản kiếm này đã rơi vào trong tay Bách Lý Hồng Phong rồi.5Tốc độ như thế làm đám La Chinh rất xấu hổ, Hoa Thiên Mệnh thì trừng trừng nhìn Bách Lý Hồng Phong.



Bùi Thiên Diệu là người chững chạc nhất, trên mặt là nụ cười thản nhiên. Hắn chủ tu Phật pháp, khi còn ở trong Thanh Vân Tông, thực lực của hắn còn hơn Hoa Thiên Mệnh một bậc.



Nhưng truyền thừa của Phật môn lại không nhiều, ngay cả Vạn Pháp Tự nổi danh nhất cũng chỉ miễn cưỡng được coi như tông môn tam phẩm. Thiếu một con đường để đi lên, Bùi Thiên Diệu chỉ có thể dựa vào Phật tính mà bản thân tự ngộ ra, vậy nên tốc độ tiến bộ chậm hơn Hoa Thiên Mệnh nhiều.



Bùi Thiên Diệu cũng không sử dụng vũ khí, thế nên La Chinh cũng chỉ chuẩn bị cho hắn một bộ pháp bảo phòng ngự thánh khí hạ phẩm mà thôi. Pháp bảo phòng ngự này phối hợp với thân pháp, có thể làm cho lực phòng ngự của hắn đạt tới một trình độ cực kỳ khủng bố.



Chẳng qua cho dù ba người bọn họ đều có được thánh khí hạ phẩm thì cũng không dám sử dụng tùy tiện trước mặt người khác.



Trung Vực không giống như đại lục Hải Thần, thánh khí ít đến đáng thương, chỉ có cường giả Sinh Tử Cảnh hoặc Hư Kiếp Cảnh hậu kỳ mới xứng để có được thánh khí. Nếu bọn họ mang theo những thánh khí này ra ngoài chấp hành nhiệm vụ thì chỉ sợ mục tiêu hàng đầu của đám người bên ngoài sẽ quay qua tập trung vào người bọn họ.



Trong lúc bốn người tụ tập ở chỗ này thì có một cô gái thanh nhã đi vào trong thành Vân Hải.



Sau khi bị La Chinh ném vào thành Hỏa Dương, Khê Ấu Cầm do dự hồi lâu rồi mới bay về phía thành Vân Hải bên này.



Đúng vào thời loạn lạc nên trên đường chạy tới đây, người ta thấy nàng là một cô gái yểu điệu, hơn nữa cũng không thấy nàng có chút tật xấu giang hồ nào, lại không hiểu gì mấy về các quy củ thế nên đã bị không ít võ giả theo dõi.



Nếu là Khê Ấu Cầm trước đây thì sẽ chẳng thể nào bình yên mà đi tới thành Vân Hải được. Thế nhưng sau khi nàng mở Âm Thể Tử Cực, thực lực đã vô cùng mạnh mẽ.



Những võ giả chú ý tới Khê Ấu Cầm, vốn nghĩ nàng không có kinh nghiệm gì, nên cho dù nàng có tu vi Thần Đan Cảnh thì bọn họ cũng không sợ. Kết quả, nàng vừa ra tay đã là hơn trăm cự kiếm chém xuống, lập tức chém đối phương thành thịt vụn, ngay cả cơ hội chạy trốn cũng không có!



Khoa trương nhất chính là một ngày trước khi nàng đi qua thành Đại Nhạn.



Thành Đại Nhạn kia vốn là một thành thị rất nhỏ, xung quanh thậm chí còn chẳng có tông môn nào.



Trong hai năm gần đây, thế cục hỗn loạn, có một số võ giả độc lập không muốn gia nhập tông môn, cũng không muốn gia nhập Thiên Tà Tông, vì vậy bắt đầu chiếm giữ một vài thành nhỏ, thậm chí tự dựng lên tông môn. Chỉ là những tông môn nhỏ này không được những thế lực lớn trong Trung Vực thừa nhận.



Mà những võ giả độc lập này không bị tông môn ràng buộc, đa số cũng không phải người lương thiện, tuy thành Đại Nhạn này là một tòa thành nhưng chẳng bằng gọi là một tổ thổ phỉ thì đúng hơn, họ chuyên đánh cướp các võ giả qua lại nơi này.



Nếu như là trước kia, tất nhiên có tông môn tứ phẩm, thậm chí tông môn ngũ phẩm ra mặt để tiêu diệt. Với thực lực của Vân Điện và Hư Linh Tông, tiêu diệt mấy tổ thổ phỉ này chẳng qua cũng chỉ cần phân công một nhiệm vụ, nhưng hiện tại các đại tông môn còn đang rơi vào cảnh ốc không mang nổi mình ốc, lấy đâu ra thời gian quan tâm loại chuyện này?



Khê Ấu Cầm cũng nửa tỉnh nửa mê xông vào, chuẩn bị nghỉ ngơi rồi tiếp tục tới thành Vân Hải.



Cũng giống trước đây, bộ dạng này của nàng cứ đi tới chỗ nào thì người ta đều có ý đồ với nàng, thế nên vừa ra tay liền giết chết mười mấy tên võ giả độc lập trong thành Đại Nhạn!



Sau khi giết những võ giả độc lập này, Khê Ấu Cầm vội vàng lên đường, cho dù đoạn đường này nàng liều lĩnh giết chết không ít người, nhưng rõ ràng nàng không quen giết chóc. Chính nàng cũng hiểu thế giới võ giả tàn khốc, nhưng tự mình trải qua thì nàng mới hiểu được cái tàn khốc khó có thể thừa nhận này.



Nhưng Khê Ấu Cầm không ngờ, nàng giết những tên võ giả kia đã vô tình chọc vào tổ ong vò vẽ. Đại đa số võ giả độc lập trong thành Đại Nhạn đều tụ tập ở đây, sau khi thấy có động tĩnh, bọn họ liền nhao nhao chạy đến. Mắt thấy người vây công mình ngày càng nhiều, Khê Ấu Cầm bị ép vào đường cùng, trực tiếp triệu hồi ra hơn trăm vạn thanh cự kiếm!



Một thanh cự kiếm chém ra đã có uy thế vô cùng kinh khủng, trên trăm vạn thanh cự kiếm cũng đủ khiến một vùng cả trăm trượng quanh nàng không còn lấy một ngọn cỏ! Uy thế của hơn trăm vạn thanh cự kiếm bỗng nhiên chém xuống này thật khó mà tưởng tượng nổi!



Cả tòa thành Đại Nhạn và mấy vạn võ giả độc lập trong thành đều bị cự kiếm mà nàng triệu hồi ra trực tiếp hủy diệt!



Âm Thể Tử Cực thật sự có uy lực diệt thế.



Thấy cảnh này, Khê Ấu Cầm cũng bị dọa sợ, lảo đảo chạy ra khỏi thành Đại Nhạn. Nàng chạy thẳng một mạch về phía thành Vân Hải, vì tốc độ bay quá chậm nên mãi tới bây giờ mới tới nơi.



Sau khi đến thành Vân Hải, Khê Ấu Cầm cũng không muốn vào thành. Nàng nghĩ mãi mà không rõ, vì sao các võ giả đều có ý đồ với mình?



Sau khi quan sát thành Vân Hải một lát, Khê Ấu Cầm liền phát hiện ra Vân Điện ở phía trên.



“La Chinh muốn về thành Vân Hải, có lẽ bây giờ ở trong Vân Điện!” Ánh mắt Khê Ấu Cầm lóe lên, thúc giục chân nguyên bay về Vân Điện.



Nhưng nàng vừa mới bay được một nửa thì phát hiện ra mình bị một kết giới trong suốt ngăn cản.



“Kết giới này là đại trận hộ tông mà La Chinh bố trí sao?” Tuy Khê Ấu Cầm chưa từng ra khỏi thành Hư Thiên, nhưng nàng cũng rất hiểu biết, những chuyện liên quan đến các đại tông môn trong Trung Vực nàng đều nhớ rõ, chỉ là thiếu kinh nghiệm cần thiết mà thôi.



Nghĩ đến La Chinh, sắc mặt Khê Ấu Cầm liền bắt đầu trở nên phức tạp, nàng lập tức đi quanh kết giới một vòng, đi tới cửa chính Vân Điện.



Lối vào có mấy người đứng canh giữ, những hộ vệ này phát hiện bên ngoài Vân Điện có người nên một gã tiến đến, nghiêm nghị hỏi: “Người nào đứng ngoài Vân Điện? Nhanh chóng đi đi!”



Khê Ấu Cầm bị quát lớn, trên mặt mơ hồ có vẻ tủi thân, cho dù là lúc nàng tới Hư Linh Tông thì cũng làm gì có ai dám quát lớn với nàng? Từ khi ra khỏi thành Hư Thiên, nàng bất ngờ phát hiện, tất cả đều đã thay đổi.



Chỉ là lần này, Khê Ấu Cầm đã nếm không ít đau khổ. Nếu là nàng ngày xưa thì có lẽ đã phải cho tên này bẽ mặt một phen, bên người tự nhiên có người xuất hiện giúp nàng. Nhưng bây giờ thì khác, nàng lẻ loi một mình, con đường sắp tới phải đi thế nào, chính nàng cũng không biết.



“Ta... ta đến tìm La Chinh.” Khê Ấu Cầm nhút nhát nói.



“Tìm La Chinh? Không phải La Chinh mất tích lâu rồi sao? Hắn không ở trong Vân Điện!” Hộ vệ kia đáp.



Tuy trong khoảng thời gian này Vân Điện cũng rất rối loạn, nhưng đại đa số đều tập trung ở cấp cao, hộ vệ này chỉ là võ giả bình thường trong Vân Điện nên không biết chuyện La Chinh đã trở về. Một, hai năm vừa rồi không ít người tới tìm La Chinh, ví dụ như những người ở tháp phù văn, một vài phù văn sư nghe danh mà đến, nên lần nào hộ vệ này cũng nói vậy để đuổi người đi.



“Cái gì? La Chinh không về Vân Điện?” Khê Ấu Cầm nhíu mày.



Cả đường đều bị đuổi giết, mục đích của La Chinh chính là trở lại thành Vân Hải, ngay cả sự đuổi giết của Thôi Tà mà hắn còn trốn thoát được thì trong Trung Vực còn có chuyện gì có thể ngăn La Chinh? La Chinh không thể nào chưa trở về Vân Điện, chắc chắn hộ vệ này lừa nàng!



Nghĩ tới đây, giọng Khê Ấu Cầm bắt đầu lạnh lẽo: “Đừng lừa ta, kêu La Chinh ra đây!” Nàng hiểu lầm, cho rằng La Chinh đã bàn với những hộ vệ này để lừa mình, thật ra là hắn không muốn gặp nàng.



Vì sao Khê Ấu Cầm lại đi theo đến đây?



Tuy nàng hận La Chinh, nhưng dù sao nàng cũng là một cô gái truyền thống. Tuy trong lòng cho rằng nàng mắc nợ La Chinh, nhưng nàng lại nghĩ không thông, không biết rốt cuộc mình muốn gì ở hắn?



“Nói rồi, La Chinh mất tích, không ở trong Vân Điện!” Hộ vệ kia cũng không chịu lép vế dưới dáng vẻ này của Khê Ấu Cầm. Cho dù Khê Ấu Cầm là võ giả Thần Đan Cảnh, nhưng có kết giới này chống đỡ thì đừng nói là một võ giả Thần Đan Cảnh, cứ cho là Sinh Tử Cảnh thì cũng không xông vào được, ngươi có thể gây khó dễ gì?



Khê Ấu Cầm tới gần kết giới Ánh Nước Tràn Đầy, trầm mặt nói: “Ta lặp lại lần nữa, gọi La Chinh ra đây! Gọi hắn tới gặp ta!”



“Mụ điên!” Hộ vệ kia mắng một câu, quay về cửa lớn.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Bách Luyện Thành Thần
  • Thanh Sam Yên Vũ
Bách Luyện Thành Thần
  • Thanh Sam Yên Vũ
Review truyện Bách luyện thành thần
Bách luyện thành thần convert
  • 4.30 star(s)
  • Ân Tứ Giải Thoát
Review...

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom