Hot BÀ HOÀNG CUTE LANG VƯƠNG TỔNG TỊCH (1 Viewer)

Advertisement
Advertisement
  • Chương 53-54

Chương 53: Phong Ba Khi Mang Thai


Mấy người Dương phỉ lần này đúng là bị hoảng sợ rất lớn, cũng may bác sĩ nói là có cơ hội chữa khỏi, nếu không bọn họ không chết vì bệnh, thì cũng sẽ bị hù chết! Bình thường khi dễ bạn học thì không sợ trời không sợ đất, nhưng bây giờ mọi chuyện rơi vào người mình, thì sợ muốn chết, thật ra thì, gặp phải chuyện như vậy nếu đặt vào người nào khác cũng không tốt hơn được là bao!


Tất cả đều là báo ứng!


Hôm nay, Bạch Tuyết bị phòng giáo vụ gọi đi, trong lòng rất lo sợ, không biết bọn họ có tra được quan hệ của Lãnh Dạ cùng cô hay không, bất kể như thế nào, cô cũng đã kiên quyết không thể thừa nhận, nếu không cô sẽ liên lụy rất nhiều người, bao gồm cha của mình cũng sẽ bị liên lụy!


“Bạch Tuyết, chuyện đã tra ra rõ ràng.” Thầy giáo vụ nói.


Bạch Tuyết cả kinh, chuyện đã tra rõ rồi sao?


Không biết bọn họ đã tra được chuyện gì?


Bạch Tuyết không dám hỏi, chỉ có lẳng lặng chờ đợi, lúc này, cô cảm giác mình chính là một phạm nhân đang phạm tội, nội tâm sợ hãi chờ đợi bọn họ tuyên bố! Là tội chế? Còn không là sống?


Cô cùng Lãnh Dạ có quan hệ là thật, cô cũng không phải là xử nữ cũng là thật! Những chuyện này đối với một người vị thành niên mà nói đều là lỗi!


Nhưng mà tất cả đều là bị buộc nên đành bất đắc dĩ!


Mặc dù là bị như thế, nhưng cô vẫn không muốn bọn họ tra ra Lãnh Dạ, tra ra quan hệ giữa bọn họ, Người đàn ông máu lạnh đó nếu như bởi vì cô, mà bị người khác điều tra ra, lại hại anh ta mất mặt! Không biết anh có thể hay không bóp chết cô luôn?


Thiếu nữ sợ hãi trong nháy mắt ở trong lòng Bạch Tuyết xuất hiện.


cô sợ bọn họ tra ra chân tướng, sợ bởi vì bạn học hãm hại mà dính líu đến Lãnh Dạ !


Nhưng mà mặc cho các bạn học khác khi dễ, cũng không có biện pháp ngăn trở phòng giáo vụ điều tra cô, nên cô chỉ có thể không giúp đỡ mà chịu đựng tất cả!


Bạch Tuyết cúi thấp đầu, rất lo lắng kế tiếp thầy giáo vụ sẽ nói ra lời muốn nói.


Cô thật là sợ từ trong miệng bọn họ nghe được cái tên Lãnh Dạ này!


Cô sợ thầy giáo sẽ hỏi mình: em có biết Lãnh Dạ hay không? Em cùng Lãnh Dạ có quan hệ như thế nào?


“Bạch Tuyết, ngẩng đầu lên, em còn có chuyện gì muốn nói với chúng ta không ?” Thầy giáo hỏi.


Bạch Tuyết sợ hãi, chẳng lẽ thầy giáo đã biết tất cả mọi chuyện? Muốn cho chính cô thẳng thắn thừa nhận?


“Thưa thầy? Em. . . . . .” Bị thầy giáo hỏi, Bạch Tuyết biết không trả lời là không lễ phép, nhưng mà nếu trả lời. . . . . . Cô tuyệt đối sẽ không thể thừa nhận cô biết Lãnh Dạ, như vậy Lãn Dạ sẽ không bị dính líu gì?


“Em có lời gì cứ nói hết đi?” thầy giáo nói.


Bạch Tuyết trong tâm hoàn toàn lạnh, xem ra chuyện đã tra ra chân tướng rõ ràng, đây là thầy giáo cho cô cơ hội cuối cùng để nhận tội?


Nghĩ tới đây, Bạch Tuyết hai mắt thật to trong nháy mắt nổi lên một tầng hơi nước.


Nước mắt không tiếng động rơi xuống. . . . . .


Nhìn vẻ mặt nghiêm túc của thầy giáo, cô biết mình đã gây họa, hiện tại cô không quan tâm đến danh tiếng của mình thế nào? Dù sao ở trong trường học cũng chính là như vậy, đi tới chỗ nào đều bị người ta đâm sau lưng! Cô chỉ hi vọng không nên làm liên lụy tơi Lãnh Dạ, vì anh cũng là người có mặt mũi!


Thầy giáo thấy Bạch Tuyết khóc, biết cô bị ủy khuất, cho nên mới phải cho cô một lời giải thích tốt.


“Thầy biết em bị ủy khuất, nhưng mà chuyện đã tra rõ ràng, em cũng không cần lo lắng nữa mọi chuyện cũng đã qua, cũng không phải là lỗi của em!” Thấy giáo từng câu từng chữ nói.


Bạch Tuyết sửng sốt.


Lời của thầy giáo rốt cuộc là có ý gì? Tại sao thầy lại nói không phải là lỗi của cô? Chẳng lẽ bọn họ đồng tình vì cô là người bị hại? Hay là bọn họ ngay cả lai lịch của cha cũng đã tra ra được, biết là cha ép cô đi bồi Lãnh Dạ.


Bạch Tuyết nhìn thầy giáo, trong đầu bắt đầu xuất hiện các loại phỏng đoán.




Chương 54: Phong Ba Khi Mang Thai


“Em là bị oan uổng, tại sao không nói?” Thầy giáo hỏi.


Bạch Tuyết càng sợ hơn , xem ra bọn họ đã tra ra được cha, nếu không sẽ không nói cô bị oan uổng, như vậy cha có thể hay không bị cảnh sát bắt lại? Cô còn là thiếu nữ vị thành niên, lại bị cha đưa đi làm loại giao dịch này là phạm pháp!


Thầy hỏi cô tại sao không nói? Cô nào dám nói chứ!


Một là vì cha, một là vì nhân vật mình không chọc nổi!


Mặc dù Lãnh Dạ lấy đi tấm thân xử nữ của cô, nhưng mà cũng là do cô chủ động đi đến nhà của người ta !


Các thầy giáo xem ra là bởi vì cô còn chưa trưởng thành cho nên mới nói không phải là lỗi của cô! Nhưng mà Lãnh Dạ có phải cũng có chút bị oan? Giúp cha cô mà lại còn bị cảnh sát bắt vì bị tố cáo cường bạo trẻ vị thành niên!


“Thưa thầy, không đúng không đúng như các thầy nghĩ đâu!” Bạch Tuyết cuống quít giải thích, cô vừa nghĩ tới Lãnh Dạ bị tố cáo vì cường bạo vị thành niên, trong lòng liền hoảng hốt, cuống quít hô.


“Hả?” Thầy giáo giật cả mình.


“Thầy . . . . . Không nên trách bọn họ. . . . . .” Bạch Tuyết thấp giọng nói, cô nói bọn họ nhưng thật ra là cha cùng Lãnh Dạ, trong lòng cô đều hiểu tất cả chuyện này là bởi vì cha không thương mình, ông thà hy sinh con gái của mình cũng muốn giành được lợi ích!


Vậy mà thầy giáo cho là cô nói mấy người Dương Phỉ khi dễ cô.


“Bạch Tuyết em là học sinh tốt, nhưng mà bọn họ làm sai sẽ phải tiếp nhận trừng phạt, nếu không sau này bọn họ còn có thể lại khi dễ em!” Thầy giáo cho là Bạch Tuyết lo lắng bọn họ bị đuổi học, nên mới chối bỏ hành vi phạm tội.


Thật ra thì, ý của thầy giáo cùng Bạch Tuyết hoàn toàn là hiểu lầm.


“Thưa thầy, bọn họ không có khi dễ em, cầu xin thầy không nên truy cứu nữa được không?” Bạch Tuyết lo lắng chuyện càng lớn, cho nên hèn mọn cầu xin thầy giáo tha thứ!


“Nhưng mà em vì bọn họ suy nghĩ, chưa chắc bọn họ sẽ cảm ơn em, làm như thế hậu quả chính là em sẽ bị đuổi học có biết hay không?” Thầy giáo đây là lần đầu tiên nhìn thấy một học sinh thiện lương như vậy.


Mình bị người ta hãm hại, lại còn phải vì người khác suy nghĩ!


“Em, em tình nguyện bị đuổi học, cũng hi vọng thầy không truy cứu trách nhiệm nữa!” Bạch Tuyết khó chịu trả lời.


Mặc dù cha đối với cô nhẫn tâm, nhưng mà cô là không cách nào tiếp nhận cha bởi vì cô mà bị cảnh sát bắt đi, cho nên cô thà lựa chọn nghỉ học, cũng không cần để cho chuyện này bị tra ra được nữa!


“Em? Em lại vì người như vậy mà tình nguyện buông bỏ việc học hành sao?” Thầy giáo không thể tin được đứng lên, kích động nói, ông vốn không tin lời thầy chủ nhiệm của Bạch Tuyết, giờ phút này ông thật sự tin.


Chủ nhiệm lớp nói rằng Bạch Tuyết là một cô gái rất đơn thuần, cũng không đắc tội với ai, hơn nữa luôn vì người khác mà suy nghĩ.


Lúc đó, ông cho rằng giáo viên chủ nhiệm của Bạch Tuyết chỉ là biện hộ cho cô, không ngờ Bạch Tuyết thật sự là người như vậy, mình bị người ta hãm hại, cô lại còn lo lắng người khác bị xử phạt!


Thì ra là mấy ngày nay, các thầy giáo từ trước đến nay đều bí mật điều tra về tờ xét nghiệm của Bạch Tuyết , bọn họ đi bệnh viện ghi trên tờ xét nghiệm của Bạch Tuyết, căn cứ vào một loạt điều tra, phát hiện Bạch Tuyết căn bản không có đi qua bệnh viện kia, hơn nữa tờ giấy xét nghiệm có con dấu của bác sĩ lại là dì của Dương Phỉ, cũng vì vậy bọn họ bắt đầu điều tra Dương Phỉ.


Về sau ở băng theo dõi có nhìn thấy Dương Phỉ từng đi đến bệnh viện kia, hơn nữa còn là khoa phụ sản, trọng yếu hơn là thời gian Dương Phỉ đi bệnh viện cùng với ngày trên tờ xét nghiệm của Bạch Tuyết là giống nhau


Mấy ngày nay Dương Phỉ bởi vì mắc bệnh AIDS, nên thầy mới không có cách nào đối với Dương Phỉ tiến hành điều tra, cho nên chuyện vẫn kéo dài, cho tới bây giờ mới cho Bạch Tuyết một công đạo, nhưng mà những chuyện này Bạch Tuyết còn không biết, hơn nữa cô còn hiểu lầm thầy giáo đã đem chuyện của cô tra ra hết.


Bạch Tuyết mới có thể tình nguyện bị đuổi học cũng không cần đem chuyện làm lớn, cũng vì vậy mà thầy giáo cho là cô vì bạn học mà suy nghĩ.


Thấy thầy giáo đứng lên, Bạch Tuyết cả kinh, hình như thầy rất tức giận, có phải là định đem cha cùng Lãnh Dạ đưa vào ngục không?


“Thưa thầy? Thưa thầy? Chuyện là như vậy. . . . . .” Bạch Tuyết bằng bất cứ giá nào , cùng lắm thì nói là mình thích Lãnh Dạ, cam tâm ở cùng anh, chỉ có như vậy, mới có thể bảo vệ cha cùng anh!
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom