• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Hot [ABO] CƯỜNG THẾ ĐÁNH DẤU (1 Viewer)

Advertisement
Advertisement
  • Chương 4: Tristan Ferdit

"Alpha đánh dấu Sở Ngộ, cha ruột của đứa bé."

Trong điện thoại truyền đến âm thanh cao ngạo cùng cường thế của người đàn ông kia, hắn dùng ngữ điệu bình thản nhất tuyên bố chủ quyền của mình.

"Anh biết tôi không hỏi điều này!"

Lý Văn Nghiêu bị kích thích đến tột độ bởi sự khiêu khích và khinh thường trắng trợn này.

"Cậu Lý." Tiếng cười giễu cợt của Tần Chi Thừa vang lên trong điện thoại, xen lẫn trong đó là tiếng đóng cửa xe lạch cạch, "Hy vọng cậu hiểu một điều, cậu không có bất kỳ tư cách nào để chất vấn thân phận của tôi."

"Đệch con mẹ, tôi không có tư cách!?" Cơn giận của Lý Văn Nghiêu trong nháy mắt liền bùng nổ, anh ta không đi tìm hiểu nguyên nhân của động tĩnh kia, mà hướng về Tần Chi Thừa ở bên kia đầu dây, giận dữ gào thét: "Tuy tôi không biết anh là ai, lại từ đâu xuất hiện, nhưng tôi nói cho anh biết, ba năm trước khi Sở Ngộ gãy chân bị người ta truy đuổi hết mấy con phố, là tôi cứu cậu ấy, sau đó cũng là tôi chăm sóc cậu ấy ba năm, ngay cả lúc cậu ấy sinh con đều là do tôi đưa đến bệnh viện, là tôi tìm bác sĩ cho cậu ấy, anh nói tôi không có tư cách? Vậy anh có không?"

Nói xong trong lòng Lý Văn Nghiêu cảm thấy cực kì sảng khoái, vào lúc anh ta đắc ý cho rằng Tần Chi Thừa sẽ lột bỏ cái mặt nạ giả vờ trấn định kia xuống, hơn nữa sẽ còn vì vậy mà nổi trận lôi đình, người nọ dường như vẫn làm ngơ trước những lời nói vừa rồi của anh ta, thậm chí thanh âm vẫn bình tĩnh đến mức khiến cho người ta tức ngực không thôi, "Đó là chuyện giữa chúng tôi, cảm ơn cậu những năm này đã chăm sóc cho Cá Nhỏ, sáng mai thư ký của tôi sẽ liên lạc với cậu và gửi cho cậu một tấm chi phiếu trống."

Lời nói của Tần Chi Thừa khiến Lý Văn Nghiêu cảm thấy như một quyền đánh vào bông, bật trở lại đập trúng mình.

"Anh có ý tứ gì?" Nắm đấm của Lý Văn Nghiêu siết chặt đến mức kêu 'răng rắc', tức giận đến độ sắp bật cười, rốt cuộc đến bây giờ thì anh ta cũng biết phong cách của Sở Ngộ là học theo ai rồi.

"Lý Văn Nghiêu tôi không thiếu mấy đồng tiền đó của anh.

Tần Chi Thừa có chút không kiên nhẫn, "Vậy cậu muốn thế nào?"

"..."

Không hiểu vì sao hai bên bỗng nhiên im lặng giằng co.

Không lâu sau Lý Văn Nghiêu hít sâu một hơi, mở miệng nói trước: "Tôi muốn gặp Sở Ngộ."

Giọng nói của anh ta đã lộ ra một chút thỏa hiệp nhưng Tần Chi Thừa lại không có ý định buông lỏng, vẫn như cũ dứt khoát từ chối: "Tôi nghĩ không cần thiết phải như vậy, bởi vì từ bây giờ trở đi cậu và Sở Ngộ sẽ không có bất kỳ sự giao du nào nữa."

"Thành phố Y chính là địa bàn của tôi, anh còn có thể mang Sở Ngộ giấu đi đâu?" Giọng nói của Lý Văn Nghiêu khàn khàn, sau đó ánh mắt chợt trầm xuống, nghiến răng nghiến lợi nói: "Sở Ngộ không thể đi theo anh, anh cũng không thể đưa cậu ấy đi."

Âm thanh ngắt điện thoại đã trực tiếp xác minh cho linh cảm của Lý Văn Nghiêu, anh ta nắm chặt chiếc di động, âm thầm nghiến răng.

Sao lại có một tên khốn nạn không biết nói đạo lý như vậy!

Lý Văn Nghiêu nổi trận lôi đình, không nói một lời liền khởi động xe, chuẩn bị xông tới nhà Sở Ngộ cắn nát cái tên Alpha khốn kiếp kia.

Lúc này ở phía xa xa truyền đến âm thanh lốp xe ma sát với mặt đất, ngay sau đó từng chiếc xe thương mại cao cấp màu đen chậm rãi lái ra khỏi tiểu khu, chỉ thấy cửa sổ phía sau trong số đó mở ra một khe hở, kích thước vừa vặn có thể nhét được một chiếc điện thoại di động.

Trước tiên Lý Văn Nghiêu hạ cửa sổ bên ghế lái xuống, thân là hồng khuyển khứu giác của anh ta rất nhạy bén, lập tức ngửi được mùi tin tức tố cường đại từ trong xe bay ra.

Đây là cao cấp... Không, có vẻ như là một Alpha Siêu cấp.

Không đợi Lý Văn Nghiêu suy nghĩ thêm, chủ nhân trong chiếc xe nọ dường như nhận ra anh ta, khi đôi đồng tử đỏ rực kia vừa xuất hiện trong bóng tối, lượng tin tức tố từ trong xe phóng thích ra càng lúc càng trở nên hung hãn.

Vì thế dưới sự áp chế của Pheromone đến từ siêu cấp Alpha, hô hấp của Lý Văn Nghiêu dần trở nên dồn dập, cả người khó chịu cau chặt đôi mày.

Anh ta bị Pheromone nồng đậm xung quanh oanh tạc đến mức đầu cũng sắp nứt ra, nhưng vẫn đủ bình tình để suy nghĩ: Mình chưa từng gặp một Alpha siêu cấp nào ở thành phố Y này cả, chẵng lẽ người ngồi trong xe chính là Alpha của Sở Ngộ?

Nhưng một Siêu cấp Alpha đứng ở trên đỉnh, Omega xinh đẹp ngoan ngoãn nào mà không có, lại muốn đi đánh dấu một Omega kém chất lượng tính tình nóng nảy mồm còn hay văng tục như Sở Ngộ chứ?

Vì để an tâm, Lý Văn Nghiêu vẫn muốn xác nhận một chút. Anh ta cố nén sự khó chịu tràn ngập trong lồng ngực, sau khi ném chiếc di động sang ghế phụ lái liền giẫm chân ga đuổi theo.

Trên làn đường trống trải, mười chiếc xe sang trọng giá trị không hề nhỏ chẳng coi ai ra gì cứ thế chiếm lấy phần đường chính, khiến những người qua đường ngẫu nhiên khiếp sợ đến mức trợn mắt há mồm.

"Rõ ràng đã sớm phát hiện ra mình, còn nhàn nhã đến vậy. Ha... Đây căn bản chính là không để mình trong mắt mà..."

Rất giống với tính cách của người đàn ông trong điện thoại.

Sắc mặt Lý Văn Nghiêu tái nhợt bám theo phía sau đoàn xe, tay phải cầm vô-lăng căng thẳng đến mức phát run, cuối cùng phải dùng đến cả cánh tay còn lại để giữ cho thân xe không chệch hướng.

Thật không ngờ ở khoảng cách xa như vậy, chỉ ngửi mùi Pheromone này có một phút đồng hồ thôi đã khiến anh ta ngay cả vô-lăng cũng không cầm được. Lý Văn Nghiêu giờ phút này không thể không thừa nhận, nếu Alpha của Sở Ngộ là người trong xe kia, vậy thì dựa vào thực lực của anh ta căn bản không có khả năng đi cướp Sở Ngộ từ trong tay tên Alpha này.

"Rốt cuộc Sở Ngộ nghĩ như thế nào!" Lý Văn Nghiêu điên cuồng đạp chân ga.

Rõ ràng vẫn luôn chán ghét Alpha kia, ngay cả tên cũng không muốn nhắc tới, sao đến bây giờ lại thành thật cùng hắn rời đi?

Khi tiếng rầm rú của động cơ máy bay xung quanh càng lúc càng rõ ràng, trong lòng Lý Văn Nghiêu càng thêm bất an.

Đoàn xe chạy thẳng đến đường băng thông qua lối đi chuyên biệt, Lý Văn Nghiêu đã đánh tiếng trước mới có thể thuận lợi đi theo. Anh ta vừa xuống xe liền nhìn thấy một đám vệ sĩ vây quanh bên cạnh một người đàn ông tóc vàng.

Tóc vàng... Không phải Sở Ngộ, đệch, sao lại là một thằng cha ngoại quốc? Chẵng lẽ anh ta đã thật sự đoán sai rồi?

Lý Văn Nghiêu buồn bực quay đầu gãi gãi sau gáy, đột nhiên khóe mắt anh ta thoáng nhìn thấy trong lòng người đàn ông kia hình như còn ôm một người, nhưng khoảng cách quá xa khiến Lý Văn Nghiêu không nhìn rõ diện mạo của người nọ.

Ngay lúc anh ta kích động muốn sải bước tiến lên xác nhận rốt cuộc có phải Sở Ngộ hay không, không biết từ đâu trước mặt anh ta lại xuất hiện hai vệ sĩ Alpha, còn dùng tiếng Anh lớn tiếng chất vấn Lý Văn Nghiêu là ai.

Nhưng cùng lắm chỉ là hai con linh cẩu Alpha bình thường, lại dám ở trước mặt anh ta phát ra tin tức tố.

"Đệch mẹ, ở chỗ này thì nói tiếng Trung cho bố nhé." Lý Văn Nghiêu nói xong trực tiếp bắt lấy cổ tay của một tên vệ sĩ trong số đó, làm một cú ném người qua vai cực đẹp mắt, toàn bộ động tác như mây trôi nước trải, không cho đối phương có thời gian phản ứng.

Tốt xấu gì thì Lý Văn Nghiêu cũng là một hồng khuyển Alpha ưu tú, đối phó mấy vệ sĩ chuyên nghiệp như thế này vẫn thừa sức.

Một vệ sĩ khác thấy Lý Văn Nghiêu còn muốn xông vào, trực tiếp đưa tay vào bên trong bộ âu phục, từ đường nét nhô ra trên áo khoác, bên trong nhất định giấu một khẩu súng lục tự động.

"Dừng tay, là người quen." Tần Chi Thừa vừa xoay người vừa cứng rắn ra lệnh.

Lý Văn Nghiêu không để ý tới việc hình như mình đã từng thấy khuôn mặt Tần Chí Thừa ở đâu đó, lúc này anh ta chỉ chú ý đến Sở Ngộ đang ngủ mê man trong lòng người đang ông kia, vì thế nhất thời mất bình tĩnh hướng về Tần Chi Thừa hét lớn "Anh muốn đưa Sở Ngộ đi đâu!"

Trong lúc nói chuyện, đột nhiên đập vào tầm mắt của Lý Văn Nghiêu là một con quái vật khổng lồ, dường như lúc này anh ta cũng đã chú ý tới chiếc máy bay tư nhân đậu sau lưng người đàn ông kia, trong phút chốc anh ta kinh ngạc mở to hai mắt, trong lòng lại run rẩy muốn bật cười, huy hiệu gia tộc trên đuôi máy bay rõ ràng như vậy chẵng lẽ đám phú nhị đại kia mắt đều mù hết rồi sao?

Chiếc vương miện sư tử phức tạp cộng thêm người châu Âu tóc vàng mắt vàng, cuối cùng thì lần này Lý Văn Nghiêu cũng nhớ ra mình đã gặp qua gương mặt kiêu ngạo này ở đâu rồi, có phải nên nói một tiếng vinh hạnh vì ở một nơi nhỏ bé thế này lại có thể gặp được người thừa kế của gia tộc Ferdit không đây.

Lý Văn Nghiêu ngẩng đầu nhìn hoa văn đại diện gia tộc kiêu ngạo hệt như Tần Chi Thừa, một lát sau liền mất khống chế che mặt cười rộ lên, ai mà ngờ được, bạn đời Alpha của chú hổ con toàn thân bẩn thỉu lúc mới gặp lại chính là Tần Chi Thừa.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom