• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Hot 9 Tiểu Bảo Bảo Siêu Quậy Của Tổng Tài (1 Viewer)

Advertisement
Advertisement
  • Chương 1723-1725

Chương 1723

Lục học bá với tư cách là bạn trai của cậu, đương nhiên trong lòng sẽ khó chịu. Anh ấy nói rõ mối quan hệ giữa hai người, bảo vệ chủ quyền của mình là sai sao? Điều này cho thấy anh ấy thực sự quan tâm đến cậu! Tương Trúc ngớ ngẩn của tới”

Tô Thu Nga gật đầu đồng ý: “Anh Vũ Tuấn hẳn là biết Dương Phúc thích cậu, do bốc đồng mới nói ra mối quan hệ giữa hai người. Tớ nghĩ anh ấy làm như vậy là đúng! Nếu như anh Vũ Lý bằng lòng làm như vậy với tớ và để tớ chết, tớ cũng sẵn lòng.

Nói đến cuối cùng, Tô Thu Nga nhắm mắt lại tự mở ra tưởng tượng của chính mình.

Hàn Tương Trúc nghĩ về những gì đã xảy ra trên sân bóng vào buổi chiều, Dương Phúc dường như thật sự giữ mình không chịu buông tay, có phải thật sự như Uông Liên nói, Dương Phúc thích mình, với lại anh Vũ Tuấn cũng biết chuyện này?

Nếu đã như vậy, anh Vũ Tuấn nên tức giận.

Anh ấy công bố mối quan hệ của hai người mà không thảo luận với mình, để làm cho Dương Phúc từ bỏ, sau này tránh xa chính mình!

Dường như xem ra tôi đã làm sai rồi.

Nghĩ đến đây, cô lại thở dài thườn thượt, sau đó ăn liền vài miếng thức ăn mà không biết mùi vị.

Lúc này, Uông Liên và Tô Thu Nga ngồi ở trước mặt cô đột nhiên giống như đã thương lượng xong, đồng thời đứng dậy và đi sang bàn khác.

“Các cậu, các cậu vì sao..”

Lời cô còn chưa nói hết, ngẩng đầu lên liền thấy nhân vật chính mà họ đang nói đến lúc nãy, Lục Vũ Tuấn lẳng lặng ngồi xuống trước mặt cô với đĩa cơm tối.

Cô cầm chặt đôi đũa, cúi đầu nhẹ giọng nói: “Anh Vũ Tuấn!”

“Ừ!”

Lục Vũ Tuấn nhàn nhạt đáp, sau đó rất tự nhiên chọn món yêu thích của cô cho vào đĩa.

“Em ăn ít quá, ăn nhiều chút!”

Anh không hề ngẩng đầu nhìn cô.

“Vâng!”

Hàn Tương Trúc ngoan ngoãn ăn mấy miếng, khẽ liếc cậu một cái: “Anh Vũ Tuấn, anh vẫn còn tức giận sao?

Sau đó Lục Vũ Tuấn ngẩng đầu, dùng đôi mắt đen như mực nhìn chăm chằm cô, nhẹ giọng nói: “Còn em, vẫn còn tức giận sao?”

Hàn Tương Trúc cúi đầu, nhìn chằm chằm vào bát cháo, một lúc lâu sau mới nhẹ nhàng nói: “Anh Vũ Tuấn, thực xin lỗi!

Em, em không biết Dương Phúc cậu ấy, cậu ấy thích em. Đó là lý do tại sao em đến làm cổ động viên cổ vũ giúp cậu ấy. Em cứ nghĩ, chúng em chỉ là bạn cùng lớp thôi.”

Lục Vũ Tuấn khẽ thở dài, nắm lấy tay cô: “Em thật sự là đồ ngốc. Anh Vũ Tuấn trưa nay nói chuyện với em có chút không tốt, cho anh xin lỗi!”

Cô mạnh mẽ ngẩng đầu, một chút kinh ngạc thoáng qua đôi mắt sáng ngời: “Anh không tức giận nữa sao?”

Anh đưa tay lên xoa đầu nhỏ của cô âu yếm: “Tiểu ngốc, anh Vũ Tuấn làm sao có thể giận em được! Mau ăn cơm đi!

Lớp tự học buổi tối sắp muộn rồi”

“Hả, được!”

Nhìn thấy cậu thực sự không còn tức giận nữa, tâm trạng chán nản của Hàn Tương Trúc được cải thiện.

Sau khi tự học buổi tối, Lục Vũ Tuấn đợi cô ở cửa phòng học.
Chương 1724

Bây giờ, về cơ bản tất cả học sinh đều biết mối quan hệ giữa hai người.

Lục Vũ Tuấn cũng không né tránh, trực tiếp đưa tay nắm lấy tay cô, các bạn nữ xung quanh nhìn họ với vẻ ghen tị.

Hàn Tương Trúc luôn được đánh giá thấp trong lớp, tồn tại lu mờ không ai biết đến, bây giờ đột nhiên có quá nhiều người chú ý đến, cô khó chịu cúi đầu xuống.

Sau khi Lục Vũ Tuấn đưa cô xuống lầu, nhìn vẻ mặt của cô vẫn có chút không vui. Cậu không nói gì mà trực tiếp đưa cô đến sân bóng bên cạnh khu dạy học.

Hàn Tương Trúc cúi đầu xuống, để cậu kéo đi, đắm chìm trong suy nghĩ của chính mình.

Từ nay về sau muốn tiếp tục không ai biết đến là điều không thể, cô phải điều chỉnh tâm lý, bình tĩnh đối mặt với thân phận mới.

Ai bảo Vũ Tuấn xuất sắc như vậy!

“Tương Trúc, em đang nghĩ gì vậy?”

Sau khi đã đến sân bóng, Lục Vũ Tuấn nhẹ giọng hỏi cô.

Hàn Tương Trúc ngẩng đầu, nhìn thấy chính mình đã bị cậu kéo đến sân bóng có ánh sáng yếu ớt.

Lục Vũ Tuấn năm lấy bàn tay lạnh lẽo nhỏ bé của cô, giọng nói chân thành: “Tương Trúc, anh xin lỗi. Chiều nay, anh Vũ Tuấn lẽ ra không nên công khai mối quan hệ của chúng ta mà không thảo luận với em. Anh biết em luôn thích yên tĩnh, không muốn trở thành tâm điểm chú ý của mọi người, là do anh Vũ Tuấn chưa suy nghĩ kỹ! Anh xin lỗi em!”

Cô vội vàng lấy tay che miệng cậu lại, nhẹ giọng nói: “Anh Vũ Tuấn, anh không cần phải xin lỗi, anh không sai. Là em không tốt, em quá chậm chạp, vậy mà không có phát hiện Dương Phúc, cậu ấy đối xử với em không giống bình thường.

Còn ngu ngốc chạy đến cổ vũ cậu ấy, đưa nước, đưa khăn.

Anh nhìn thấy hết rồi sao?”

Đôi môi ấm áp của Lục Vũ Tuấn nhẹ nhàng hôn lên bàn tay nhỏ bé mát lạnh của cô, thành thật gật đầu, giọng điệu vẫn còn có chút chua xót: “Ừm, anh thấy hết rồi, trong lòng anh vẫn cảm thấy rất khó chịu!”

Hàn Tương Trúc tựa vào trong ngực cậu, đưa tay ra ôm lấy eo cậu, làm nũng: “Anh Vũ Tuấn, em xin lỗi, anh đừng giận nữa.

Em hứa sẽ giữ khoảng cách với tất cả các chàng trai trong tương lai, chỉ cười với một mình anh, cổ vũ, mang nước và đưa khăn cho một mình anh được không?”

Lục Vũ Tuấn hôn nhẹ lên trán cô, lòng tràn đầy ngọt ngào vì lời hứa của cô.

“Nhưng mà, Tương Trúc, anh nghĩ đến việc lúc chiều em đối tốt với nhóc Dương Phúc như vậy, trong lòng vẫn cảm thấy khó chịu, phải làm sao đây?”

Cậu câu khóe miệng cố ý trêu chọc cô.

Hàn Tương Trúc đang nằm trong vòng tay cậu im lặng một phút, sau đó đột nhiên ngẩng đầu vươn tay ôm cổ cậu, cậu còn chưa kịp phản ứng thì đã kiễng chân lên, khẽ chạm vào môi cậu.

Sau đó, nhanh chóng từ trong lòng của Lục Vũ Thuấn chạy ra.

Cảm giác ngọt ngào như kẹo bông gòn lóe qua, Lục Vũ Tuấn ngây người một hồi, còn chưa kịp hiểu, thì đã thấy tên khởi xướng đã cúi đầu chuẩn bị bỏ chạy.
Chương 1725

“Tương Trúc!”

Cậu đi hai bước đã đến sau lưng cô ấy, vừa đưa tay là kéo cô ấy vào lòng của mình, sau đó bỏ tất cả lời của mẹ dặn lên tận chín tâng mây, cúi đầu hôn vào bờ môi ngọt ngào như suối trong.

Tất cả ánh đèn bên tòa nhà dạy học trong chốc lát đều đã bị tắt. Một cơn gió thổi các đám mấy trên bầu trời, mặt trăng trong sáng ló đầu ra từ phía sau các đám mây, ánh sáng vô hạn soi chiếu xuống cặp đôi đang ôm và hôn nhau trong sân vận động, sắc đêm trong thời khắc này đặc biệt tốt đẹp.

Hàn Tương Trúc cuối cùng không biết bản thân làm cách nào mà đi về kí túc xá được. Sau khi tắt đền, cô nằm trên giường ở kí túc xá, nhớ lại sự việc đã xảy ra ở sân vận động, cả con người nhịn không được mà lấy mền che luôn cả đầu. Cả mặt nóng hổi lên.

Trời ơi, cô ấy lại cùng anh Vũ Tuấn có tiếp xúc thân mật đến như vậy rồi! Đây không phải đang nằm mơ chứ!

Ngày mai cô ấy phải đối diện với cậu thế nào, chuyện này thật xấu hổ quá mà, quá ngại mà!

Cô ấy không kiềm được mà sờ khuôn mặt nóng hổi của bản thân, tràn đầy sự xấu hổ và ngọt ngào trong tim!

Ngày thứ hai, tuy là đại hội thể dục thể thao, nhưng mà thói quen chạy quanh sân của học sinh Trường trung học Nham Hoa vẫn lại tiến hành như ngày thường.

Uông Liên tiến lên trước đẩy cô ấy và trêu chọc: “Tương Trúc, Lục học thần đang tìm cậu kìa! Cậu thật sự là muốn ngưỡng mộ chết học sinh nữ trường chúng ta rồi. Không phải chỉ là chạy quanh sân vào buổi sớm thôi sao, mà cũng đến chạy cùng cậu, quá đáng quá rồi! Có còn muốn để bọn độc thân như chúng tôi sống không hả!”

Hàn Tương Trúc liếc cô ta một cái: “Uông Liên, cậu nói gì thết”

Lúc này, Lục Vũ Tuấn đã nhìn thấy bọn họ nhanh chóng đi qua, Uông Liên rất biết điều và bản thân vội vàng bỏ đi trước.

Hàn Tương Trúc cúi đầu xuống, nhịp tim đập rất loạn nhịp, không dám nhìn cậu.

Lục Vũ Tuấn vểnh môi cười nhẹ, kéo lấy tay cô ấy, cúi đầu nói nhỏ bên tai cô ấy: “Ngáo Ngơ, sao thế? Tại sao không ngẩng đầu nhìn anh!”

Trong đầu Hàn Tương Trúc lại xuất hiện cảnh tối qua đã xảy ra ở sân vận động, đầu cuối thấp hơn nữa.

Lục Vũ Tuấn choàng eo của cô ấy, cố ý chọc ghẹo bên tai cô một lần nữa: “Có phải biểu hiện của anh Vũ Tuấn tối qua không được tốt, nên em giận không? Thật ngại quá, đó chính là nụ hôn đầu của anh, không có kinh nghiệm, sau khi quay về anh sẽ xem nhiều sách hơn để học hỏi, lần sau bảo đảm sẽ khiến em mãn nguyện, được không?”

Lời của cậu trong phút chốc khiến mặt của Hàn Tương Trúc đỏ đến phần cổ, cô ấy ngại ngùng tức giận dùng sức đẩy cậu ra: “Anh Vũ Tuấn, anh quá hư rồi! Em, em không quan tâm anh nữa!”

Đang nói, cô ấy nhanh chóng chạy lên phía trước, nhưng vì đã quá căng thẳng, dưới chân vừa bị trượt là cả người xếm chút là bị té ngã.

Lục Vũ Tuấn tinh mắt thấy vậy liền nhanh chóng đưa tay lên trực tiếp ôm cô ấy lại: “Tương Trúc, em chạy cái gì chứ?

Cẩn thận chút!”

Bốn mắt nhìn nhau, ánh nắng của bình minh và ánh đèn vàng mờ đã trộn vào nhau, bộ dạng ngại ngùng của Hàn Tương Trúc, khiến Lục Vũ Tuấn nhìn đến có chút ngây người luôn.

“Tương Trúc, em đúng là đẹp thật!”

Ánh mắt cậu nhìn chăm chăm vào bờ môi của hàn Tương Trúc.

Hàn Tương Trúc tức giận mà đứng thẳng người, nhéo trên cánh tay của cậu một cách và quở trách nói: “Anh Vũ Tuấn, đều do anh hại em xém chút bị té”

Lúc này, cuộc chạy bộ buổi sớm của trường đã sắp bắt đầu, các lớp đã bắt đầu điểm danh.

Lục Vũ Tuấn kéo tay cô ấy nhanh chóng chạy qua sân vận động bên đó.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
  • 4.80 star(s)
  • Tề Lan
Chương 534-535
Tiểu Bảo Bối
  • Hàn Y Tâm
Tiểu Bảo Bối
  • Hàn Y Tâm
BẮT CÓC TIỂU BẢO KÝ
  • Trương Bất Nhất
Chương 6...

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom