Mọi người đều nói:
” Thanh xuân trôi qua nhanh.”
hay
” Thanh xuân là để bỏ lỡ nhau.”
…..
Hứa Tư Hạ cô chỉ đồng ý một nửa. Năm cô 18 tuổi, mùa hạ năm đấy cô ngoại trừ học thức, tình yêu đơn phương, chờ đợi lời hứa của cậu ra còn lại cái gì cũng không có.
Kết quả là chờ mãi đến tận năm 28 tuổi, cũng gặp lại được cậu….
18 tuổi, 28 tuổi,….Sau cùng là hiện tại, 70 tuổi rồi……
” Lại phải chờ tiếp rồi…”
Truyện này do kẻ vô vị cho phép Viet Writer đăng tải, nội dung chỉ là quan điểm của bản thân tác giả, không thể hiện lập trường của Viet Writer