Ngày ấy cùng xóm trọ với mình có 1 em kém 2 tuổi, xinh xắn, ngoan, nấu ăn ngon nhưng hơi nghịch ngợm với nhây…kiểu như ngày nghỉ mình loanh quanh ở phòng, em đi qua thì “Giờ này mà ko đi chơi với ai thì chắc là ko có n.y rồi!”, 1 anh cạnh phòng mình mới chia tay n.y “Nghe nói anh mới bị cắm sừng ạ?”, 1 bà chị mà cả xóm ko thích, hôm đó em đi qua bảo “Chị đi bơi hay đi chơi đấy ạ, sao mặc bộ quần áo như là đi bơi thế ạ (ý là em nói thiếu vải, sếch xi)”… Em thì dành tình cảm đặc biệt với mình nhưng vì tính em nhây nên mình cũng ko biết
- Trông anh như này mà ko có n.y nhỉ? Mặt mũi cũng sáng sủa, cao ráo, ngoại hình thì Oke, công việc cũng tàm tạm, gia đình cơ bản. Hay ngoại thất thì ổn còn nội thất thì ko ra gì?
- Thử chưa mà biết?
- Chưa thử nhưng mà trông anh chưa có n.y thì em cũng đoán ngờ ngợ.
1 hôm khác: - Thế anh chưa có n.y thì có đi bứt trộm xoài với em ko, nay trên đường về em phát hiện ra 1 cây xoài nhiều quả lắm.
Hôm ấy 2 anh em đi trộm xoài cho cả xóm trọ ngồi chấm muối ăn…Có hôm mình ốm, em thấy mình mệt mỏi nên hỏi: - Đấy, có n.y có phải tốt ko, giờ ốm ko ai chăm, anh mua thuốc chưa?
- Anh chưa, tí anh đi mua giờ.
- Chậc chậc! Đến khổ.
1 lúc sau thì em đi qua phòng mình lạnh lùng để 1 hộp cháo với mấy liều cảm cúm: - Anh uống đi! Tiện em mua cho thôi.
Cái khoảnh khắc ấy *éo thể nào quên được đến tận bây giờ, kiểu lần đầu được 1 cô gái mua thuốc mua đồ ăn cho…vừa nói: - Anh cảm ơn.
Thì em ấy liền: - Khỏi, của anh hết 17*k, công đi mua nữa làm tròn thành 200k sang tay anh ơi.
Vừa đưa tiền cho em vừa lắc đầu nhưng vẫn thấy vui, em còn ko quên dặn: - Nếu anh ko nhờ đc ai thì thuê em đi mua đồ các thứ cho, trả công lao hậu hĩnh là được.
Rồi 2 ngày hôm sau, cứ gặp mình thì em lại “Anh khỏi ốm chưa thế?”…Cho đến 1 ngày, mình chuyển chỗ làm việc phải chuyển trọ đi chỗ khác vì ko tiện đường đi làm (xa, hay tắc). Em về thấy mình dọn đồ bảo: - Ô anh đi đâu thế?
- Anh chuyển đến khu Hồ Tùng Mậu.
- Sao xa thế? Mà sao đi ko báo em, làm bữa party chia tay? Ân tình bao năm nay ở với nhau (thật ra có 11 tháng, em mới chuyển đến đây chưa đc 1 năm) mà anh nỡ rời xa ko 1 lời từ biệt à? Buồn lắm.
- À có, anh chuẩn bị trước thôi, mai ngày kia anh mới đi, phải làm 1 bữa chứ.
Sau thì mình tổ chức 1 bữa liên hoan mọi người cùng xóm trọ, uống rượu trò chuyện cũng vui, ai cũng chúc mình thành công, may mắn,…v..v… có mỗi em ghé tai mình bảo: - Em có 1 việc muốn nhờ anh?
- Ơi sao thế?
- Nói thầm thôi nhớ, cho em vay 10tr.
Shock đcđ, tưởng em chúc mình cái gì, em vay mình 10tr, nhưng nghĩ em cũng giúp mình, rồi cũng ngoan nên mình đồng ý luôn, mình bảo hôm sau mình chuyển…rồi mình cũng chuyển khoản cho em xong đi thôi…
Thế *éo nào quên mất, hơn 1 tháng sau mới nhắn tin đòi thì em bảo là: - Giờ bé ko còn 1 xu dính túi, bé nghèo lắm rồi. Thôi bây giờ thế này, bé làm bạn gái anh 4 tháng, anh trừ nợ cho bé nha! Moah moah! (từ em thành bé)
Và mình đồng ý…chúng mình bắt đầu yêu nhau từ ngày hôm ấy, là 1 ngày cách đây 5 năm…Tất nhiên, yêu được đúng 1 tuần, em trả lại mình ko thiếu 1 xu, còn bảo là: - Bé thiếu gì tiền! Bé chỉ thiếu anh thôi!
3 tuần nữa chúng mình chính thức tổ chức đám cưới, đã lên lịch, địa điểm ăn hỏi, địa điểm đi tuần trăng mật, tất cả mọi thứ đã sẵn sàng…
Chỉ hi vọng sau này 2 đứa ở với nhau cũng sẽ hạnh phúc như những tháng ngày chúng mình còn ở khu trọ năm ấy!
