7 năm
Quãng thời gian đủ để cho ta quên đi một mối tình, quên đi một ánh mắt, một nụ hôn. Nhưng tình khi đã khắc cốt ghi tâm, liệu có dễ dàng nương theo gió mà tan biến?
Thời gian không thể vùi lấp đi chân tâm, không thể xoá nhoà đi bóng hình day dứt trong tim, khi cả hai vẫn còn nợ nhau những điều bí mật chưa thể nói hết…
7 năm cho để hắn tìm lại cô – người con gái mà hắn yêu nhất, cũng là hắn hận nhất! Người cho hắn yêu thương sâu sắc, cũng khiến hắn đau tận tâm can.
Dư vị 7 năm cay đắng, hắn sẽ để cô từ từ tương trải…
Tưởng hận mà yêu, tưởng ly biệt lại trùng phùng, khi hai người đã cùng một chữ duyên, sao có thể xa cách?
Truyện này do Thư Thư Kỳ cho phép Viet Writer đăng tải, nội dung chỉ là quan điểm của bản thân tác giả, không thể hiện lập trường của Viet Writer