– Hà Kiều, anh là thật lòng thích em. Cho anh một cơ hội thôi, anh sẽ chứng minh cho em thấy.
– Lưu tiên sinh, tôi không có hứng thú với trò chơi của anh. Đừng đến tìm tôi nữa.
– Kiều Kiều, xin em…
– Lưu tiên sinh, xin tự trọng! Tôi không phải món đồ anh thích vờn lúc nào thì vờn.
Truyện này do An Nhiên cho phép Viet Writer đăng tải, nội dung chỉ là quan điểm của bản thân tác giả, không thể hiện lập trường của Viet Writer