Tôi và cậu là thanh mai trúc mã. Cùng lớn lên, cùng học tập, cùng yêu đương. Tuy khởi đầu tình cảm có chút trục trặc, thậm chí sau này còn có nhiều chuyện khiến ta lúc gần lúc xa. Nhưng may mắn vì cả hai vẫn ở lại vì nhau, để rồi cùng thấu hiểu và tạo ra trái ngọt của mối tình này.
Tôi hay gọi chồng tôi là “bạn nhỏ” vì dù ở độ tuổi nào, dù cho anh ấy có lớn lên bao nhiêu, thì đôi khi bên trong tâm hồn anh ấy vẫn chỉ là một bạn nhỏ, cần sự chăm sóc và yêu thương. Và vì đối với tôi, anh ấy luôn là một “bạn nhỏ” mà thôi.
********
Truyện không phản ánh cuộc đời của bất kì ai. Mong mọi người có thể đón nhận theo hướng tích cực. Xin cảm ơn mọi người rất nhiều.
Truyện này do Mộng Mơ Không cho phép Viet Writer đăng tải, nội dung chỉ là quan điểm của bản thân tác giả, không thể hiện lập trường của Viet Writer