Hứa cùng đi hết con đường này, tại sao ta lại lỡ lạc nhau ở nơi đây?

by admin

Căn phòng ta từng ở cùng nhau nay vẫn còn nguyên vẹn nơi đây ,những bức tranh ta cùng tay vẽ ra vẫn còn treo trên tường. Kỉ niệm ngày ấy anh không thể nào quên được, bóng dáng em hao gầy khi cầm cây chổi lông vẽ lên trang giấy trắng, vẻ đẹp của em tựa như những vì sao ở bầu trời bình yên giữa ngày thu sang. Lần đầu anh gặp em là ngày anh đang tuyệt vọng với chính bản thân mình nhất nhưng em chính là ánh sáng chiếu vào chiếc cửa phòng hoang tàn trở lên sức sống hơn.

Lúc anh ngồi trên bãi biển có những con sóng to đang vỗ vào bờ , tựa như những nỗi buồn đang chà đạp vào tâm trí này.Em là người nắm lấy bàn tay tôi ,cho tôi chút hơi ấm là hy vọng cho một cuộc sống tỏa nắng hơn.

Ngày qua ngày , hai đôi chân cứ thế cùng nhau bước trên một con đường mà không ai biết điểm dừng, cùng nhau khiêu vũ trên nền nhạc bài “A lovely night” của bộ phim La La Land , cả hai ta như hòa vào trong bản nhạc cùng nhau tận hưởng những phút thăng hoa của tình yêu ngọt ngào này.

Ngày nào bên em là những ngày mà anh luôn cảm nhận được hạnh phúc của cuộc đời này, anh bỏ qua những mệt mỏi và phiền muộn của cuộc sống để đón những ánh nắng tỏa ra từ nụ cười ấm áp trên đôi môi em. Nhưng thời gian đã làm thay đổi đôi ta, dần dần ta luôn có những khoảng thời gian xa cách nhau làm cho đối phương dần nhạt nhòa với tình yêu này. Khi nhắn tin hay gọi điện , giờ không còn là những lời quan tâm chỉ toàn là những tiếng thông báo “số máy này hiện tại đang bận”,thời gian đúng là không chờ một ai cả dù chúng ta danh cho nhau tình yêu lớn cỡ nào mà hai người không biết giữ thì cũng hóa thành ngọn gió thoáng qua.

Lần cuối nơi mà hai ta ở bên nhau, chính là bãi biển này tất cả mọi bắt đầu những kỉ niệm cũng từ đây và … kết thúc cũng là nơi đây.

(Còn tiếp)

You may also like

Leave a Comment