Nữ chính: Hạ Mạn Mạn
Nam Chính:Trương Ngạn
————————————–
Sáng sớm tám giờ trên đường phố, dòng người đi làm không ngớt, Trương Ngạn nắm lấy cánh tay Hạ Mạn Mạn, đôi mắt đen láy như sơn mài nhìn cô chăm chú.
– Hạ Mạn Mạn, sáu năm đã trôi qua, chúng ta cũng không còn là trẻ con nữa. Có gì muốn nói cứ nói thẳng với tôi, có phải vì Tiểu Văn thêm WeChat của tôi mà không vui không? Tôi có thể lập tức xóa cô ấy.
Anh đưa điện thoại, nhưng Hạ Mạn Mạn cười lạnh.
Cô rút cánh tay ra khỏi tay anh, bình tĩnh cười nói:
– Anh Trương, anh nói đúng, đã sáu năm trôi qua, chúng ta không còn là trẻ con nữa, chúng ta không phải bạn bè cần phải thường xuyên giữ liên lạc như thế này, nếu không sẽ không tốt khi bị nhìn thấy. Nếu anh thích một người như Tiểu Văn, vì anh đã thêm WeChat, anh có thể liên hệ với họ nhưng không liên quan gì đến tôi.
Truyện này do Mèo cho phép Viet Writer đăng tải, nội dung chỉ là quan điểm của bản thân tác giả, không thể hiện lập trường của Viet Writer