Chu Tình rất rất rất ghét tiểu sư đệ Kỷ Hồng.
Y trong mắt chúng sinh là một mỹ nam tử nho nhã, tử tế, tốt bụng. Y trong mắt Chu Tình là một bạch liên hoa giả tạo, cử chỉ hành động đều khiến hắn ngứa mắt.
Chu Tình thề, ai hắn cũng lơ được, nhưng không lơ nổi Kỷ Hồng!
Hắn nghĩ, chẳng có nam nhân nào cam tâm tình nguyện bị nam nhân khác đè xuống nhục nhã. Vì thế Chu Tình đánh bạo, đè Kỷ Hồng xuống, xem y có giữ được cái bản mặt giả tạo đó không.
Chu Tình nuốt nhục mà thủ thỉ với y: “Tiểu sư đệ xinh đẹp như vậy, câu dẫn ta mất rồi.”
Kỷ Hồng thật sự ngây thơ, chớp chớp mắt nhìn sư huynh mình, lâu mới bật ra: “Đại sư huynh, huynh đè ta xuống rồi nói chuyện, đây là sở thích của huynh sao?”
Y đây là giả ngu hay ngu thiệt?!
Tốt, giả vờ đi!
Về sau, khi nhận ra Kỷ Hồng thật sự ngây thơ, thì đã quá muộn.
Kỷ Hồng: “Sư huynh, ta nằm đây, huynh muốn ta ngồi lên đùi hay nằm úp để nói chuyện?”
Chu Tình: “…”
Thể loại: Đồng môn luyến, tu chân, 1v1, đam mỹ, cường công cường thụ.
Truyện này do Lãnh Hàn Tuyết cho phép Viet Writer đăng tải, nội dung chỉ là quan điểm của bản thân tác giả, không thể hiện lập trường của Viet Writer