Thời điểm từ tháng 4 hằng năm, tất cả những học sinh lớp 12 cuối cấp như chúng tôi bắt đầu vào một cuộc thi mang tên luyện đề. Một thời gian gấp rút, vừa tổng ôn lại toàn bộ kiến thức, vừa ép mình luyện đề để có thể đạt được điểm số mà mình mong muốn, và tôi cũng không ngoại lệ.
Ôn thi đại học như đánh trận vậy, bạn phải cày đề liên tục, học bài liên tục, cố gắng học lại toàn bộ kiến thức nhanh nhất có thể để có thể luyện đề đạt được điểm số ngưỡng mình đề ra. Bản thân tôi lúc đấy cũng trong tình trạng ôn thi tương tự, cày hì hục, đặt ra thời gian biểu cho mình, ngủ lúc 23h30 tối và dậy học lý thuyết sáng sớm lúc 4h đến 6h30; cứ liên tục như vậy cho đến trước ngày đi thi một tuần. Ép mình vào khuôn khổ như vậy, có người đã hỏi tôi rằng không cảm thấy bị mệt sao, làm sao mà có thể vượt qua được, có người còn nghĩ là do tôi bị áp lực từ phía gia đình và nhà trường. Không đơn giản tôi muốn thế, tôi muốn sau khi thi xong, nhìn lại quãng thời gian ôn thi vất vả đấy, tôi có thể tự hào, nói với bản thân mình rằng “Mày làm tốt lắm, vất vả rồi, nghỉ ngơi thôi !”
Bạn hỏi tôi ôn thi có vất không? Tôi xin trả lời là có.
Bạn hỏi tôi ôn thi có nản không? Tôi cũng xin trả lời là có.
Bạn hỏi tôi vậy thì cố gắng vì điều gì? Vì nghèo. Đơn giản là vì nghèo, tôi muốn bản thân mình vào được một môi trường học tập tốt, cố gắng nỗ lực lấy được tấm bằng đại học, kiếm tiền để có thể đưa gia đình đi đến những nơi xa ngoài kia, thưởng cho bản thân một vài món đồ mà mình yêu thích. Tôi thích tiền, đơn giản tiền có thể giải quyết được hầu hết các vấn đề, nên tôi mới cố gắng nỗ lực để vào được một ngôi trường tốt.
Mục tiêu đã có, nhưng tôi nản. Nản vì lượng kiến thức khổng lồ lúc đấy cần phải học, nản vì điểm thi thử không như ý muốn, nản vì áp lực thi cử,…. Những lúc như vậy, bản thân càng dễ chùn bước, chỉ muốn trốn tránh nó và coi như không có chuyện gì xảy ra.Thầm cảm ơn, lúc đấy, gia đình, bạn bè và thầy cô vẫn bên cạnh mình. Thầm cảm ơn bản thân lúc đấy đã không từ bỏ, tiếp tục nỗ lực tiến lên phía trước.
Tôi cảm ơn chính tôi, người đã không từ bỏ trong khoảng thời gian ôn thi đấy. Tôi của ngày hôm qua đã vất vả, kiên định với con đường mình chọn, nỗ lực để đạt ra được mục tiêu mình đề ra.

