“Cậu tên gì? Tôi là Lý Mẫn Hoa. Mẫn trong minh mẫn, ý chỉ thông minh. Hoa trong bông hoa, ý chỉ cô gái xinh đẹp.”
Cô mở mắt nhìn gương mặt trắng trẻo cùng nụ cười tươi như hoa của cô bạn Mẫn Hoa, cũng đáng yêu.
“Nghiên Dương. Nghiên trong bách hoa tranh nghiên, nghĩa là đẹp. Dương trong đại dương, là biển.”
“Tên hay, tên hay!” Cậu nam ôm trái bóng rổ đi đến câu vai Mẫn Hoa, khen ngợi. “Tôi là Trần Hoài Du. Hoài trong hoài niệm, nhớ nhung. Du là ánh sáng của những viên ngọc.”
Lúc này, Nghiên Dương liền ngồi dậy, nhìn bạn nam cuối cùng, vẫn an tĩnh đứng đó.
“Còn cậu, cậu tên gì?” Cô hỏi.
“A Xuyên, giới thiệu đi.” Trần Hoài Du đi lại kéo tay bạn nam đó.
“Tô Khuynh Xuyên.”
Nghiên Dương đứng lên, chắp tay sau lưng từng bước đi đến cậu bạn Tô Khuynh Xuyên này. Dừng trước cậu ấy, khoảng cách rất gần, cô nhìn từng đường nét trên gương mặt cậu. Rất đẹp!
“Xuyên trong dòng sông à?”
Tô Khuynh Xuyên vẫn một biểu cảm lạnh tanh, gật đầu.
Truyện này do Nhoo cho phép Viet Writer đăng tải, nội dung chỉ là quan điểm của bản thân tác giả, không thể hiện lập trường của Viet Writer